Cảm nhận câu thơ cuối của bài Bạn đến chơi nhà

Tham khảo nhé

Viết về bạn là một đề tài thường gặp của các thi nhân xưa. Có lẽ sâu sắc hơn cả là tình bạn của Nguyễn Khuyến giành cho Dương Khuê khi ông qua đời. Và đặc biệt hơn trong bài Bạn đến chơi nhà tình cảm ấy lại được biểu lộ thật thân thiết và đáng kính trọng biết bao. Đồng thời Nguyễn Khuyến cùng bày tỏ một quan điểm về mối quan hệ giữa vật chất và tình cảm:

Đã bấy lâu nay, bác tới nhà

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa

Ao sâu nước cả, khôn chài cá

Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà

Cải chửa ra cây, cà mới nụ

Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa

Đầu trò tiếp khách, trầu không có

Bác đến chơi đày, ta với ta.

Bạn hiền khi gặp lại nhau thì ai mà chẳng vui. Ở đây Nguyễn Khuyến cũng vui mừng xiết bao khi lâu ngày gặp lại bạn cũ. Lời chào tự nhiên thân mật bỗng biến thành câu thơ:

Đã bấy lâu nay, bác tới nhà

Cách xưng hô bác, tôi tự nhiên gần gũi trong niềm vui mừng khi được bạn hiền đến tận nhà thăm. Phải thân thiết lắm mới đến nhà, có lẽ chỉ bằng một câu thơ - lời chào thế hiện được hết niềm vui đón bạn của tác giả như thế nào? Sau lời chào đón bạn, câu thơ chuyển giọng lúng túng hơn khi tiếp bạn:

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa

Cách nói hóm hỉnh cho thấy trong tình huống ấy tất yếu phải tiếp bạn theo kiểu “cây nhà lá vườn” của mình. Ta thấy rằng Nguyễn Khuyên đã cường điệu hoá hoàn cảnh khó khăn thiêu thôn của mình đến nỗi chẳng có cái gì để tiếp bạn:

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa

Ao sâu nước cả, khôn chài cá

Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà

Cải chửa ra cây, cà mới nụ

Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa

Ta hiểu vì sao sau lời chào hỏi bạn, tác giả nhắc đến chợ, chợ là thể hiện sự đầy đủ các món ngon để tiếp bạn. Tiếc thay chợ thì xa mà người nhà thì đi vắng cả. Trong không gian nghệ thuật này chúng ta thấy chỉ có tác giả và bạn mình [hai người] và tình huống.

Đầu trò tiếp khách, trầu không có

Đến cả miếng trầu cũng không có, thật là nghèo quá, miếng trầu là đầu câu chuyện cá, gà, bầu, mướp... những thứ tiếp bạn đều không có. Nhưng chính cái không có đó tác giả muốn nói lên một cái có thiêng liêng cao quý - tình bạn chân thành thắm thiết. Câu kết là một sự “bùng nổ” về ý và tình. Tiếp bạn chẳng cần có mâm cao cỗ đầy, cao lương mỹ vị, cơm gà cá mỡ, mà chỉ cần có một tấm lòng, một tình bạn chân thành thắm thiết.

Bác đến chơi đây, ta với ta

Lần thứ hai chữ bác lại xuất hiện trong bài thơ thể hiện sự trìu mến kính trọng. Bác đã không quản tuổi già sức yếu, đường xá xa xôi, đến thăm hỏi thì còn gì quý bằng. Tình bạn là trên hết, không một thứ vật chất nào có thể thay thế được tình bạn tri âm tri kỷ. Mọi thứ vật chất đều “không có” nhưng lại “có” tình bằng hữu thâm giao. Chữ ta là đại từ nhân xưng, trong bài thơ này là bác, là tôi, là hai chúng ta, không có gì ngăn cách nữa. Tuy hai người nhưng suy nghĩ, tình cảm, lý tưởng sống của họ hoàn toàn giống nhau. Họ coi thường vật chất, trọng tình cảm, họ thăm nhau đến với nhau là dựa trên tình cảm, niềm gắn bó keo sơn thắm thiết. Tình bạn của họ là thứ quý nhất không có gì sánh được. Ta còn nhớ rằng có lần khóc bạn Nguyễn Khuyến đã viết

Rượu ngon không có bạn hiền

Không mua không phải không tiền không mua

Câu thơ nghĩ, đắn đo muốn viết

Viết đưa ai, ai biết mà đưa?

Giường kia, treo những hững hờ

Đàn kia, gảy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn

Có thể trong bài thơ: này chính là cuộc trò chuyện thăm hỏi của Nguyễn Khuyến với Dương Khuê. Tình bạn của Nguyễn Khuyến và Dương Khuê gắn bó keo sơn. Trong đoạn thơ trên ta thấy rằng khi uống rượu khi làm thơ... Họ đều có nhau. Không chỉ có bài thơ Khóc Dương Khuê.

Một số vần thơ khác của Nguyễn Khuyến cũng thể hiện tình bạn chân thành, đậm đà:

Từ trước bảng vàng nhà sẵn có

Chẳng qua trong bác với ngoài tôi

[Gửi bác Châu Cầu]

Đến thăm bác, bác đang đau ốm ,

Vừa thấy tôi bác nhổm dậy ngay

Bác bệnh tật, tôi yếu gầy

Giao du rồi biết sau này ra sao

[Gửi thăm quan Thượng Thư họ Dương]

Bài thơ này viết theo thể thất ngôn bát cú Đường luật, niêm, luật bằng trắc, đối chặt chế, hợp cách. Ngôn ngữ thuần nôm nghe thanh thoát nhẹ nhàng tự nhiên. Ta có cảm giác như Nguyễn Khuyến xuất khẩu thành thơ. Bài thơ nôm khó quên này cho thấy một hồn thơ đẹp, một tình bằng hữu thâm giao. Tình bạn của Nguyễn Khuyến thanh bạch, đẹp đẽ đối lập hẳn với nhân tình thế thái “Còn bạc còn tiền còn đệ tử - Hết cơm hết rượu hết ông tôi” mà Nguyễn Bỉnh Khiêm đã kịch liệt lên án. Hai nhà thơ Nguyễn Bỉnh Khiêm và Nguyễn Khuyến sống cách nhau mấy trăm năm mà có chung một tâm hồn lớn: nhân hậu, thủy chung, thanh bạch. Tấm lòng ấy thật xứng đáng là tấm gương đời để mọi người soi chung.

ĐOẠN VĂN
Trong thơ Nôm Nguyễn Khuyến, có khi có một khía cạnh chơi chữ rất nhỏ len vào trong cách diễn đạt như một thao tác của ngôn ngữ nghệ thuật hết sức tinh tế, nhưng lại có thể là điểm trọng tâm để lí giải toàn bộ ngữ nghĩa của bài. Hãy đọc lại bài thơ Bạn đến chơi nhà, chú ý hai câu cuối với ba từ cuối “ta với ta”:

Đầu trò tiếp khách trầu không có,Bác đến chơi đây, ta với ta.

Bài thơ còn có những tên khác được ghi trong phần khảo dị là Suông tình, Gặp bạn ngồi chơi suông, Gặp bạn đến chơi nhà ngồi suông. Một quan hệ bạn bè thuần tuý cao đẹp, không mảy may bợn chút vụ lợi, vật chất. Bạn tìm đến ta đâu phải vì cơm gà cá gỏi, vì một li rượu chén trà. Ta tiếp bạn, đến cả miếng trầu đưa chuyện cũng không có nốt. Nhưng chính thế lại hóa hay. Tình bạn như vậy mới là tình bạn đích thực, trong suốt; giữa “ta với ta” chỉ còn là hai tâm hồn, tuy hai mà một. Đó là tầng ngữ nghĩa thứ nhất.

Còn một tầng ngữ nghĩa khác cũng nảy sinh trên cơ sở xoáy sâu vào lí giải tại sao lại dùng cách nói “ta với ta”: chẳng mấy khi đến chơi, bác là khách quý; nhưng bác lại đến chơi trong cảnh ngặt nghèo, khán hiếm mọi thứ, đến nỗi đã từ lâu ở nhà này “Chợ búa trầu chè chẳng dám mua”. Cái đơn sơ tối thiểu mở đầu cho phép thù tiếp là miếng trầu, cũng không có. Vì không có trầu cho nên không thể coi bác là khách nữa. Vì không có trầu cho nên không có sự phân biệt chủ khách nữa, chỉ còn là ta với ta. Một cách nói vừa là để tạ tội với khách, rất chân tình, mong được thông cảm, vừa là để tự an ủi, làm cho tự mình bớt nỗi áy náy, băn khoăn.

Chỉ là vài câu nhẹ nhõm thế thôi, nhưng lại có khả năng gợi ra những suy ngẫm khái quát. Bình thường khách đến nhà thì có miếng trầu là thủ tục hình thức để duy trì quan hệ chủ khách; bây giờ thiếu miếng trầu, thiếu hẳn yếu tố hình thức thì quan hệ ấy làm sao còn có thể được duy trì? Bây giờ thiếu miếng trầu, tất cả chì còn là ta với ta. Chỉ vì sự thiếu thốn mà có thể thay đổi, đảo lộn cả mối quan hệ giữa người với người ư? Chữ nghĩa của Nguyễn Khuyên có thể có chiều sâu như vậy không, Nguyễn Khuyến có muốn nói lớn đến như vậy không, thiết nghĩ câu trả lời không thể chỉ từ góc độ nghiên cứu ngôn ngữ nghệ thuật, lại càng không thể chỉ từ việc chơi chữ còn phiến diện, như đã trình bày. Điều khẳng định duy nhất của chúng tôi cho đến đây vẫn chỉ là: lối chơi chữ của Nguyễn Khuyến, dù sao cũng không dừng lại ở giới hạn hình thức thuần tuý, mà rõ ràng là đã trở thành một trong những biện pháp biểu hiện nội dung đặc sắc.

Các Bài Viết Cùng Chuyên Mục

Những Bài Văn Hay - Nhung Bai Van Hay

  • lý thuyết
  • trắc nghiệm
  • hỏi đáp
  • bài tập sgk

Nêu cảm nghĩ của em về câu thơ cuối bài "bạn đến chơi nhà"

Các câu hỏi tương tự

  • Toán lớp 7
  • Ngữ văn lớp 7
  • Tiếng Anh lớp 7

Đề bài: Cảm nhận hai câu cuối bài ‘Bạn đến chơi nhà’

Bài làm

Nguyễn Khuyến là một тrσиɢ иhữиg nhà thơ xuất sắc, tiêu biểu của làng thơ Vιệт Nαм. Những tác phẩm của ông nói về tình cảm đơn sơ, giản dị nhưng vô giá, tiêu biểu тrσиg ѕố đó ℓà bài thơ “Bạn đến chơi nhà”. Bài thơ trên được tác giả sáng tác cho người bạn tri kỉ của ông- Dương Khuê.

Đã bấy lâu nay, bác tới nhà

Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa

Mở đầu bài thơ là tâm trạng hồ hởi khi gặp lại người bạn tri kỷ đến thăm nhà. Tình cảm của Nguyễn Khuyến dành cho bạn không ngần ngại mà bộc lộ. Ai nấy như đều thấy dáng vẻ vui mừng, sốt sắng và thậm ċhí là phấn khích của tác giả. Có thể nói, tình bạn giữa hai người không chỉ đơn thuần dừng lại ở tình bạn lâu năm mà nó còn như tình tri kỷ, tình thân mãi mãi gắn bó.

Ngay sau đó đã xảy ra một tình huống: nhà thơ Nguyễn Khuyến không có gì để tiếp bạn cả. Ông thú nhận một loạt sự thiếu thốn và tâm sự hoàn cảnh кhó кhăи của mình. Ta ċó thể thấy sự áy náy khi ông кhôиɢ тhể tiếp đón người bạn của mình một cách nồng hậu nhất. Tác giả thẳng thừng tâm sự với người bạn hoàn cảnh кhó кhăи của mình, qua đó ċó thể thấy sự thân thiết giữa hai người đã đạт đếи cảnh giới hài hòa như một con người, кhôиɢ тhể giấu giếm nhau điều gì nữa. Họ là đôi bạn hòa hợp về tính cách, giống nhau về lý tưởng, san se nhau về tình cảm. Dường như ta thấy ở hai con người κнác ɴhᴀu ấy đã có hình ảnh của người kia. Bởi lẽ họ thân thuộc và hiểu nhau đến mức hài hòa làm một.

Xem thêm:  Khái quát nội dung và nghệ thuật trong bài thơ Bánh trôi nước của tác giả Hồ Xuân Hương

Đầu trò tiếp khách, trầu không có

Người xưa đã có câu rằng: “ Miếng trầu là đầu câu chuyện”, khay trầu là khởi nguồn của cuộc nói chuyện tâm tình. Vậy mà trong nhà tác giả từ miếng trầu đầu môi để tiếp khách đến bữa cơm đạm bạc có cá, gà, bầu, mướp… đều кhôиɢ тhể có. ɴếu ɴнư кhôиɢ ρнảι người thân quen, người khách đã ċó thể trách chủ nhà mất lịch sự, không hiếu khách, không ý tứ khéo léo. Nhưng đối với nhà thơ Nguyễn Khuyến, vì hoàn cảnh mà không có miếng trầu mời bạn, nhưng sự thân thiết đã giúp nhà thơ không vì thế mà ngại với bạn mình. Ông vẫn kể ra với người bạn như một sự cảm thông, tâm sự. Chắc chắn rằng người bạn Dương Khuê кhôиɢ тhể trách tác giả mà còn thương bạn mình hơn nữa.

Bác đến đây chơi, ta với ta.

Chữ “bác” thứ hai xuất hiện với tràn ngập sự kính trọng nhưng cũng phần nào thân thiết từ cách xưng hô bác-tôi. Tình bạn là thứ cao quý nhất mà không vật chất nào ċó thể thay thế được. Họ кhôиɢ ρнảι những con người giàu có nhưng họ có tình bằng hữu thâm giao quý giá ngàn vạn lần thứ vật chất hời hợt. “Ta với ta”, dù trong câu hai chữ ta là hai người κнác ɴhᴀu nhưng thực chất họ đã hòa làm một bởi chính tình bạn cao quý của mình. Họ đến thăm nhau dựa trên tình tri kỉ gắn kết, hai linh hồn hòa hợp và кhôиɢ тhể tách rời, luôn luôn vĩnh cửu. Bài thơ như dạy cho chúng ta một triết lý sống: phải luôn biết trân trọng và nuôi dưỡng tình bạn, hãy trải lòng với мọι иɢườι và đừng bao giờ để vật chất hủy hoại giá trị thiêng liêng của tình bạn, tình tri kỷ.

Xem thêm:  Phân tích bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh

Tình bạn là thứ tình cảm quý giá nhất. Thông qua bài thơ, nhà thơ Nguyễn Khuyến đã thể hiện được tình cảm của mình với người bạn thân Dương Khuê và đồиg тhờι nhắn nhủ với мọι иɢườι rằng hãy trân trọng tình bạn mà mình đαиɢ có, vì người bạn thân ċhính ℓà một kho báu vô giá.

TU KHOA TIM KIEM:

CAM NHAN HAI CAU CUOI

HAI CAU CUOI TRONG BAI ‘BAN DEN CHOI NHA’

CAM NHAN HAI CAU CUOI TRONG BAI ‘BAN DEN CHOI NHA’

Bạn đến chơi nhà

Cảm nhận

con người

người thân

nguyễn khuyến

nhà thơ Nguyễn Khuyến

tình bạn

Video liên quan

Bài Viết Liên Quan

Chủ Đề