Có một phố vừa đi qua phố review

Lúc đọc quyển sách này, bạn sẽ tự hỏi có phải mình đang thấy một chàng trai, mặc kệ mùi đời qua những dòng văn chăng ? Thoải mái sống, thoái mái vui chơi. Có những người bạn chí cốt, những ký ức, những niềm vui. Quyển sách đáng đọc, giống như tác giả đã nói. Đọc xong không đọng lại gì về nhân văn, đạo đức cả đâu. Chỉ là những mảnh ký ức, tác giả ghi lại để người người theo đó tìm về bản ngã trong mình.

Danh mục: All

“Ta bên nhau trên phố của bao người

Bao ân tình vừa đi qua phố

Có một phố vừa đi qua phố!

Có một người lắng phố, bên em.”

Nhận định

“Đinh Vũ Hoàng Nguyên mất rạng sáng 23 tháng Ba năm 2012, đúng sinh nhật lần thứ 38. Chàng nhà thơ này chưa có thơ xuất bản, nhà văn này không có truyện ngắn đăng báo, họa sĩ này chưa có triển lãm cá nhân.Nhưng tất cả những ai từng biết Nguyên qua blog Lão thầy bói già, qua Facebook với nick Đinh Vũ Hoàng Nguyên đều đã kịp chiêm ngưỡng những bức họa tràn trề màu xanh hy vọng của Nguyên, đã kịp say sưa theo dõi những truyện ngắn Nguyên post lên mạng làm nhiều kỳ, lôi cuốn, hồi hộp, cười đau cả ruột mà nước mắt ứa ra lặng lẽ.”- Báo Tuổi trẻ

“Coi chữ nghĩa là một cuộc chơi nghiêm túc, Đinh Vũ Hoàng Nguyên hoàn toàn xa lạ với sự nhạt, là bi kịch của bất kỳ ai thiết tha với nghệ thuật, và là thảm họa cho người thưởng thức, chẳng cứ văn chương.”- Nhà văn Lê Minh Hà

“Vườn thơ Đinh Vũ Hoàng Nguyên: Đó không là một khu vườn ngát hương của muôn hồng, nghìn tía với ong bướm rập rờn… Ở đó chỉ có một ‘cơn mưa pha màu’ lạ lùng như cổ tích mờ xa, một màu hồng phai gợi hồi ức tình yêu ấm áp và bé bỏng như đốm lửa, một ‘em’ như ‘vầng đêm giữa nắng’, một nốt lặng âm thầm trôi trong ‘câu vọng cổ’ mênh mang… Cứ thế, một thế giới gợn buồn mà thật xôn xao hiện về, thế giới của không gian nghệ thuật rất thực mà rất ảo, diệu vợi xa xôi mà cũng thật gần!”- Lê Uyển Văn, thethaovanhoa.vn

  • Home
  • My Books
  • Browse ▾

    • Recommendations
    • Choice Awards
    • Genres
    • Giveaways
    • New Releases
    • Lists
    • Explore
    • News & Interviews

    • Art
    • Biography
    • Business
    • Children's
    • Christian
    • Classics
    • Comics
    • Cookbooks
    • Ebooks
    • Fantasy
    • Fiction
    • Graphic Novels
    • Historical Fiction
    • History
    • Horror
    • Memoir
    • Music
    • Mystery
    • Nonfiction
    • Poetry
    • Psychology
    • Romance
    • Science
    • Science Fiction
    • Self Help
    • Sports
    • Thriller
    • Travel
    • Young Adult
    • More Genres

Open Preview

See a Problem?

We’d love your help. Let us know what’s wrong with this preview of Có Một Phố Vừa Đi Qua Phố by Đinh Vũ Hoàng Nguyên.

Thanks for telling us about the problem.

Friend Reviews

To see what your friends thought of this book, please sign up.

Community Reviews

 ·  1,116 ratings  ·  177 reviews

Start your review of Có Một Phố Vừa Đi Qua Phố

Jul 15, 2017 Nina rated it really liked it

Tội của "y" là cái gì cũng ngắn.
Đời y ngắn nên y viết cũng quá ngắn, đọc chưa thấy sướng miệng thì đã hết.
Có lần mình từng so sánh Tony Buổi Sáng có cách viết kiểu trào phúng, nhưng giờ mình thấy đúng là phải xếp Tony vào dạng viết hịch hiện đại. Còn với y thì đương nhiên sẽ xếp vào dạng thể loại viết trào phúng như Vũ Trọng Phụng xưa, nhưng ở y cái tính tự trào và phồn thực nó cao hơn. Tiếc cho nền văn học Việt có một tác giả văn học tự trào hụt.
Cuốn này viết theo đúng kiểu có tính nghệ thuật
Tội của "y" là cái gì cũng ngắn.
Đời y ngắn nên y viết cũng quá ngắn, đọc chưa thấy sướng miệng thì đã hết.
Có lần mình từng so sánh Tony Buổi Sáng có cách viết kiểu trào phúng, nhưng giờ mình thấy đúng là phải xếp Tony vào dạng viết hịch hiện đại. Còn với y thì đương nhiên sẽ xếp vào dạng thể loại viết trào phúng như Vũ Trọng Phụng xưa, nhưng ở y cái tính tự trào và phồn thực nó cao hơn. Tiếc cho nền văn học Việt có một tác giả văn học tự trào hụt.
Cuốn này viết theo đúng kiểu có tính nghệ thuật giải trí cao, tầm vóc lảm nhảm công phu thượng thừa nói theo ngôn ngữ xã hội mạng học [cái này mình cần học hỏi nhiều hơn], còn theo tâm lý học là có khả năng cao về [hài] độc thoại với chính mình, còn nói cho nó nhân văn thì hơi đụng chạm.
Tự dưng nghĩ ra câu đối với cái tựa tuy không chuẩn cho lắm "Có một con đường vừa đi qua đèo" dành tặng y khi ả đọc cuốn sách này.
...more

Jun 07, 2015 GT rated it it was ok

Tác giả viết dí dỏm và tục. Xét một cách khách quan thì cuốn này đọc để giải trí được. Nhưng trên bề mặt thì quá nhiều sạn, đặc biệt là cách viết xem thường phụ nữ [dù bác chẳng có ý xúc phạm gì - đàn ông Việt coi đó là chuyện bình thường]. So với những bài viết trên mạng [hay thậm chí chỉ là 1 2 câu status] của bác này thì mấy thì mấy truyện này chẳng là gì.

Thế giới của dân "nghệ thuật" là thế giới mình đã ở rất gần và đã muốn chạy mất dép.

Tác giả viết dí dỏm và tục. Xét một cách khách quan thì cuốn này đọc để giải trí được. Nhưng trên bề mặt thì quá nhiều sạn, đặc biệt là cách viết xem thường phụ nữ [dù bác chẳng có ý xúc phạm gì - đàn ông Việt coi đó là chuyện bình thường]. So với những bài viết trên mạng [hay thậm chí chỉ là 1 2 câu status] của bác này thì mấy thì mấy truyện này chẳng là gì.

Thế giới của dân "nghệ thuật" là thế giới mình đã ở rất gần và đã muốn chạy mất dép.

...more

Jan 31, 2020 B rated it really liked it

Văn của chú Nguyên rất có sức hút, cho dù toàn là những điều vụn vặt nhưng đủ để người ta khi đã xông vào rồi thì phải quẩn quanh, ngó nghiêng chút chút, kẻ đứng người ngồi, chìm trong tiếng cười hỉ hả rồi thích ngẫm thì ngẫm chả ngẫm thì thôi [chú đã bảo thôi đừng có nghĩ cho lắm rồi móc nối xiên xẹo hằm bà lằn].
Về thơ thì mình không thích lắm, như tất cả các thể loại thơ khác. Mình đồ rằng thơ trong cuốn này rất đắt hàng quote. Chỉ cần chụp tấm ảnh đim đíp + lấy bất kỳ đoạn thơ nào trong đây c
Văn của chú Nguyên rất có sức hút, cho dù toàn là những điều vụn vặt nhưng đủ để người ta khi đã xông vào rồi thì phải quẩn quanh, ngó nghiêng chút chút, kẻ đứng người ngồi, chìm trong tiếng cười hỉ hả rồi thích ngẫm thì ngẫm chả ngẫm thì thôi [chú đã bảo thôi đừng có nghĩ cho lắm rồi móc nối xiên xẹo hằm bà lằn].
Về thơ thì mình không thích lắm, như tất cả các thể loại thơ khác. Mình đồ rằng thơ trong cuốn này rất đắt hàng quote. Chỉ cần chụp tấm ảnh đim đíp + lấy bất kỳ đoạn thơ nào trong đây cũng có thể làm ra 1 bài đăng mà giang hồ phải nhảy xổ ra ôi sao là tình, ôi sao làn sương mờ ảo sớm tinh khôi, ôi sao mơ màng trong hoang hoải.
Ờm riêng mình thì mình sẽ lấy 1 đoạn không phải là thơ, nhờ 1 cụ ông viết thư pháp ra trên giấy lụa thượng hạng, đóng khung treo trịnh trọng ở đầu giường, thỉnh thoảng nhìn lên chép miệng xong khấn vài cái.
"Chúng mày ạ, suy ra đàn bà chỉ thích tin vào cái mà đàn bà muốn tin, chứ mình nói thật mười mươi mà đàn bà đéo muốn tin thì mình vẫn cứ thành điêu tất. Làm người lương thiện với đàn bà khó lắm."

Thật ra về cái chuyện lý lẽ, nếu thích đàn bà sẽ sờ mó vào 1 tí, còn đâu chẳng mấy khi đếm xỉa đến bao giờ.

Đấy là mình cứ nói nhảm thế, chứ trong thời buổi giới tính nữ ngày càng khan hiếm, các chị gọi dạ rất nhiều anh sẵn sàng lăn xả tới bảo vâng. Rốt cuộc cũng không biết là phải phát tán cái dịch gì để trai ế lên cơn sốt cháy hàng, tăng giá và được tranh cướp.

//youtu.be/y5lrD-0vC-c

...more

Apr 04, 2017 Kiet Huynh rated it it was amazing

Truyện anh nó tục nó thanh nhưng tựu chung đều làm người đọc phải bật cười, phải vỗ đùi đen đét.

Cái lối viết thơ và truyện của anh nó cũng điên chẳng ăn nhập gì nhau: một thì rất lãng mạn, một thì rất bình dân cơm tấm. Đôi khi nó sâu cay, khi thì chả bẽ bòn đọng lại gì cho người đọc. Nhưng khổ là càng đọc càng khó dứt.
Đôi lúc phải ồ lên ở vài đoạn, hóa ra mình đã nghe qua mẩu chuyện hài hước này từ trước rồi lại bùi ngùi tiếc như đã lỡ một ai đó.

Sau khi đọc, tôi có vào Facebook tác giả vì tò mò

Truyện anh nó tục nó thanh nhưng tựu chung đều làm người đọc phải bật cười, phải vỗ đùi đen đét.

Cái lối viết thơ và truyện của anh nó cũng điên chẳng ăn nhập gì nhau: một thì rất lãng mạn, một thì rất bình dân cơm tấm. Đôi khi nó sâu cay, khi thì chả bẽ bòn đọng lại gì cho người đọc. Nhưng khổ là càng đọc càng khó dứt.
Đôi lúc phải ồ lên ở vài đoạn, hóa ra mình đã nghe qua mẩu chuyện hài hước này từ trước rồi lại bùi ngùi tiếc như đã lỡ một ai đó.

Sau khi đọc, tôi có vào Facebook tác giả vì tò mò. Nói ra thật ngượng, lướt đến đâu tôi khóc đến đó, kiểu khốn nạn như vừa biết được một người rất hay thì người ấy chỉ đi ngang đời mình và biết là sẽ không gặp lại được họ nữa.
Sách không phải hay nhất nhưng anh mang đến nhiều cảm xúc nhất.
[view spoiler][Lóng nga lóng ngóng mang cuốn này từ Cá Chép về. Sài Gòn đương mùa nắng mà mưa sml [hide spoiler]]

...more

Feb 24, 2017 Huyền rated it it was ok

Về mặt cơ bản thì không thích lắm, nhưng thấy có vài bài đọc cũng hay phết, hài hài. Mình cũng thích vài đoạn thơ nữa.
Phân vân 2 hay 3 sao. Cuối cùng cho 2 sao vì mình cực kì ghét thái độ coi thường con gái và phụ nữ ở các bài viết, nhất là cái bài Hội bàn là, cho rằng việc sinh con gái là một sự sỉ nhục, thật không thể chấp nhận được lối suy nghĩ đó. Biết thực tế rằng thực trạng trọng nam khinh nữ vẫn còn rất nặng nề nhưng mình vẫn khó có thể chấp nhận.

Nov 27, 2014 Linh Hoàng rated it really liked it

Cuốn này biết lâu rồi mà có một dạo tìm mua sách không có, sau này tái bản thêm mua được thì không kịp đọc đã phải tạm nhét vào thùng đem cất vào kho, đến tận hôm trước mới "tóm" được ebook trên mạng. Đọc một lèo hết sạch cuốn sách, hết rồi vẫn còn muốn thêm.
Phần đầu cuốn này là thơ. Một vài bài mình không cảm lắm, nhưng một vài bài, hoặc một vài đoạn mình lại cảm lạ lùng, kiểu
..."Nghe mùa đông đi em!
Hàng cây gầy gò rạp mình kéo vĩ
Nốt lá cuối cùng không vọng
tiếng rơi..."

Một kết luận sau p

Cuốn này biết lâu rồi mà có một dạo tìm mua sách không có, sau này tái bản thêm mua được thì không kịp đọc đã phải tạm nhét vào thùng đem cất vào kho, đến tận hôm trước mới "tóm" được ebook trên mạng. Đọc một lèo hết sạch cuốn sách, hết rồi vẫn còn muốn thêm.
Phần đầu cuốn này là thơ. Một vài bài mình không cảm lắm, nhưng một vài bài, hoặc một vài đoạn mình lại cảm lạ lùng, kiểu
..."Nghe mùa đông đi em!
Hàng cây gầy gò rạp mình kéo vĩ
Nốt lá cuối cùng không vọng
tiếng rơi..."

Một kết luận sau phần thơ là chú này là người "có tâm hồn" ra phết. Nhưng mà đọc sang phần truyện thì ..."hết hồn". Nói vậy là bởi cái giọng điệu chuyển nhanh quá, giọng như đang nghe ballad mà chuyển sang rock. Là từ "..Em nhận nhé nửa đời chưa hết gió/Để cánh buồm ..câu ước, sao băng..." sang "tổ cha mày" với lại "đàn ông thằng nào cũng chó..". Nhưng cái hay là văn tục nhưng mà lại cuốn hút. Từ ngữ đôi chỗ gọi là thô nhưng mà thật, đâm tự nhiên. Mà còn rất hóm hỉnh. Cái này có đôi chút với văn của chú Trần Quang Lập, chả biết hai người này trước có nhậu cùng bàn ...[nhưng đọc phần đề tựa có thấy chú này viết vài dòng, chắc cũng có nhậu chung đây]. Hồi xa xưa [cách đây vài năm], đứa bạn nào mà nói bậy, dùng từ tục với mình là mình tự ái mình giận cho mấy hôm, nghĩ nó không tôn trọng mình. Giờ ngẫm lại mới thấy, có hai đứa bạn, một đứa tới giờ vẫn cậu cậu tớ tớ, cẩn trọng ngôn từ kinh khủng, một đứa thì thi thoảng nhắn tin cho nó, nó nhắn lại "trời lạnh quá, đéo bấm nổi bàn phím". Cái đứa thứ hai hồi đầu mình giận cho te tua, giờ vài năm sau mình lại đâm nhớ nhiều cái kiểu chửi thề của nó, lâu lâu có điều gì ấm ức trong lòng hai đứa ngồi nói chuyện trên trời dưới đất rồi thi nhau chửi thề, thấy lòng nhẹ bẫng. Con này nó ảnh hưởng xấu tới mình, ấy vậy mà hai đứa cứ dính nhau hoài cả chục năm trời, thậm chí nó xách vali bỏ chạy khỏi thực tại, vài tháng sau mình đua đòi chạy theo nó luôn [mỗi tội mỗi mình lại sắp phải quay về thực tại]. Con người ta lắm lúc kể cũng kì lạ.

Đọc xong cuốn này vẫn còn muốn đọc tiếp, mình lần mò vào facebook chú. Chợt bắt gặp nhưng lời chào tiễn biệt. Sức nhớ ra... tự dưng thấy buồn.

...more

Dec 09, 2013 Nguyenhunghai rated it it was amazing

Phần thơ mình không thích, 3.5*.
Nhưng phần văn làm mình cười như thằng điên giữa quán cafe. 6.5*!

Nov 26, 2019 Tăng Yến rated it it was amazing

Tôi biết quyển sách này từ lâu thế nhưng chỉ đến khi cô giáo dạy các môn tiếng Việt của tôi ở giảng đường đại học giới thiệu, tôi mới quyết định đọc quyển sách này.

Cô Đoàn Hà là cô giáo dạy môn chung tôi thích nhất ở trường đại học. Đúng như cô nói, không phải cứ người Việt là sẽ hiểu rõ được tiếng Việt. Có những điều rất thú vị mà đến khi tìm hiểu kỹ mình với biết như người Việt Nam mình quan niệm tính cách là những thứ ẩn giấu bên trong nên thường lấy bộ phận nội tạng để tri nhận ý niệm này, n

Tôi biết quyển sách này từ lâu thế nhưng chỉ đến khi cô giáo dạy các môn tiếng Việt của tôi ở giảng đường đại học giới thiệu, tôi mới quyết định đọc quyển sách này.

Cô Đoàn Hà là cô giáo dạy môn chung tôi thích nhất ở trường đại học. Đúng như cô nói, không phải cứ người Việt là sẽ hiểu rõ được tiếng Việt. Có những điều rất thú vị mà đến khi tìm hiểu kỹ mình với biết như người Việt Nam mình quan niệm tính cách là những thứ ẩn giấu bên trong nên thường lấy bộ phận nội tạng để tri nhận ý niệm này, như cụm từ “lòng lang dạ sói”, “sáng dạ”, “tốt bụng”,.. Hay những cặp từ láy mình vẫn dùng hàng ngày mà chưa bao giờ để ý viết đúng chính tả của cụm từ ấy như thế nào, chỉ đến khi đi thi tôi mới chợt đắn đo, suy nghĩ như “run rủi”, “réo rắt”, “..

Và trong một tiết học trên giảng đường ấy, cô Hà đã lấy đoạn văn trong cuốn sách này làm ví dụ minh hoạ.

“Có một thời
Khi ba viết bài thơ
về
những nắng lò cò
những nắng ú tim
nắng nghịch, nắng ngoan
nắng bàng hoa
nắng sấu…”

Cô khen rằng sự am hiểu tiếng Việt của tác giả thật đáng nể phục, cách Đinh Vũ Hoàng Nguyên chọn từ ngữ, gợi hình qua những câu chữ thật sự kinh ngạc. Rằng anh phải yêu con lắm và yêu tiếng Việt lắm mới tìm được những cụm từ có sức gợi tả ghê gớm như “nắng lò cò”, “nắng ú tim”, “nắng bàng hoa”, “nắng sấu” Và khi đó tôi đã quyết định rằng tôi sẽ phải đọc cuốn sách này.

Tôi đã thực sự kinh ngạc và say đắm với những vần thơ đậm hình ảnh của anh. Có những lúc, tôi đã phải đọc đi đọc lại những câu thơ dù ngắn nhưng mang sức gợi hình kinh khủng ấy để có thể hiểu được tác giả muốn nói điều gì. Và quả thật, những vần thơ ấy đẹp kinh khủng, đẹp một cách mờ ảo như làn sương bao phủ hoa sớm tinh khôi ấy. Có rất nhiều bài mà tôi chỉ muốn chép hết ra, nhớ hết lại được vẻ đẹp của nó.

Thế nhưng Đinh Vũ Hoàng Nguyên của truyện ngắn lại là một phong cách viết hoàn toàn khác, trào phúng hơn, sâu cay hơn gấp nhiều lần. Tôi có niềm tin rằng thẳm sâu bên trong anh là một tâm hồn mỏng manh, nhạy cảm và tinh tế hơn những trò đùa đôi lúc gây khó chịu của anh ở ngoài đời, hơn những lời bàn luận sâu cay, đả kích của anh. Tôi có cảm giác không phải anh khinh thiệt gì con gái khi viết chuyện ngắn về hội bàn là, hay những lần treo ghẹo quá đáng gái nhà lành, dù rằng nhìn từ bên ngoài chắc hẳn anh phải đáng ghét lắm.

Đọc xong cuốn sách này, tôi thực sự ngưỡng mộ cách viết của anh, sự am hiểu tiếng Việt của anh, cách dùng từ ngữ dù giản dị nhưng đem lại những hiệu quả không ngờ. Đúng như lời kết của cuốn sách, anh ra đi nhưng

“Tài năng và tình yêu ở lại. Nguyên vừa đó, vừa qua, mà vẫn đó… Và Hà Nội của mình sẽ mãi mãi có em, Nguyên ạ.”

*Bài thơ mà mình yêu thích
“Những huyết cầu Tổ quổc

Xin lỗi con!
Khi hôm qua ôm con
Có một phút giây, ba chợt xiết con vào lòng hơi mạnh
Ba làm con đau!

Bởi hôm qua
Ba đọc câu chuyện về đồng bào mình – những huyết cầu[1] Tổ quốc.
Máu lại tuôn… xô dập, mảnh ván tàu…

Con ơi
Ba sẽ kể con nghe
Câu chuyện những ngư dân
Đang hóa thân thành hồng cầu[2]
để Trường Sa, Hoàng Sa
Vẫn là thịt trong huyết hình Tổ Quốc.
Con phải khắc tâm
Câu chuyện những bạch cầu[3]
là 74 người lính Việt Nam chết giữa Hoàng Sa.
là 64 người lính Việt Nam chết giữa Trường Sa.
Những con số sẽ không là con số
Khi ngẩng đầu: Tổ quốc 4000 năm.

Mỗi con đường – mạch máu đất nước mình
Vết thương đạn bom vừa yên trong đất
Vọng phu còn trên nét mặt mồ côi.
Nhưng những mũi tàu vẫn xẻ trùng khơi
Nơi sóng rẽ cũng là nơi máu chuyển
Và trong mỗi người Việt mình có mạch máu nối liền với biển
Mạch máu này con phải thấy bằng tim
Nếu một ngày sóng nộ cường lên
Giữa lòng Việt bốn nghìn năm cũng dậy.

Thứ lỗi cho ba
Khi bài thơ đầu đời cho con, không thể bình yên!
Kẻ thù lăm le cướp biển nước mình
Đất nước bốn nghìn năm trên sóng.
Đừng quên: sau lời thề, lông ngỗng…
Giai nhân, huyết ngọc đổ bên trời.

Một ngày
Khi con nếm trên môi,
Con sẽ thấy máu mình vị mặn.
Bởi trong máu luôn có phần nước mắt
Ta hiểu căm thù, ta biết yêu thương.

Con sinh ra rạng rỡ một huyết cầu
Của đất nước bốn nghìn năm không ngủ
Để điều này lớn lên con hiểu
Bây giờ, ba phải kể cùng con.”

[1] Tên gọi chung cho cả hồng cầu, bạch cầu, tiểu cầu.
[2] Tế bào màu đỏ mang dinh dưỡng và ô xy.
[3] Tế bào màu trắng, còn gọi là tế bào miễn dịch, chống lại vi khuẩn.”

...more

3.5/5
Tục tục, vui vui đôi khi lại sâu sắc!!!

Feb 04, 2016 Chim Cụt rated it really liked it

BẺ ĐÔI PHỐ CỦA NGUYÊN: THÔ
--- o0o ---

Đề tặng Hex Hí - người giúp mình được cầm "Phố" trên tay!

Có những mong chờ được đáp lại bằng nỗi thất vọng.
Có những mong chờ được đáp lại bằng... chính nỗi mong chờ.

Mình chờ được đọc Có một phố vừa đi qua phố rất lâu rồi, từ khi bắt gặp bìa sách trên trang của Nhã Nam. Mình chờ được cầm Phố[1] của anh Nguyên trên tay, dù rằng quyển sách đã được đăng trên Gác. Mình chờ để thỏa mãn khi cảm được cái hay của laothayboigia mà người ta đồn sồn sồn lên.

Và mình lại m

BẺ ĐÔI PHỐ CỦA NGUYÊN: THÔ
--- o0o ---

Đề tặng Hex Hí - người giúp mình được cầm "Phố" trên tay!

Có những mong chờ được đáp lại bằng nỗi thất vọng.
Có những mong chờ được đáp lại bằng... chính nỗi mong chờ.

Mình chờ được đọc Có một phố vừa đi qua phố rất lâu rồi, từ khi bắt gặp bìa sách trên trang của Nhã Nam. Mình chờ được cầm Phố[1] của anh Nguyên trên tay, dù rằng quyển sách đã được đăng trên Gác. Mình chờ để thỏa mãn khi cảm được cái hay của laothayboigia mà người ta đồn sồn sồn lên.

Và mình lại mong được chờ thêm nữa...

Sẽ rất bõ nếu chúng ta đọc cái gì đó mà xong trang cuối, quyển sách cho chúng ta chút cái này chút cái kia, thậm chí rất nhiều cái chút. Đọc Phố thực sự rất bõ? Không. Xong Phố mình thấy trống trơn, như chính anh nói là cười xong, rồi... quên. Trống trơn vì không có cái gì mới vào trong đầu cả. Toàn bộ đều cũ rích. Cũ thì sao? Đời lắm thứ cũ ta chợt bỏ qua rồi hối tiếc, nên ai đó cho ta cơ hội để nhìn lại thì cũng bõ chứ sao.

Vậy đó, đọc Phố cũng bõ...

Nhắc lại tiêu đề một tí. Trong Phố có thơ, truyện ngắn và tạp văn. Một phần năm quyển sách là những vần thơ mà lời tựa quyển sách đã quả quyết rằng Thơ mới thật là Đinh Vũ Hoàng Nguyên. Ấy vậy nhưng... xấu hổ làm sao khi mình không cảm được nhiều thơ của anh. Mình hay viết tạp văn nên mình không có mấy hứng thú với một phần năm này của quyển sách? Có vẻ thơ của anh hơi nặng với người khác nên bù qua sớt lại, mình gọi bài cảm nhận này là Bẻ đôi “Phố” của Nguyên.

--- o0o ---

Anh Nguyên không sáng tác Phố, anh viết lại Phố của chính mình.

Phố rất thô. Thô từ nội dung...

Trước giờ, mình đọc ít thôi nhưng mạo muội đưa ra kết luận có hai loại sách: một là từ văn bước vào cuộc sống, hai là từ cuộc sống bước vào văn. Phố thuộc loại thứ hai. Bỏ qua thơ [đương nhiên, mình đã nói ở trên], anh Nguyên gần như không sáng tác. Với văn chương, sáng tác theo mình là viết được cái gì đó mới mẻ mang tính sáng tạo. Phố của anh Nguyên rất cũ. Nó cũ vì mình đọc đến đâu, mình thấy mình và những người xung quanh đến đó. Nó cũ vì nó từ cuộc sống của anh mà ra.

Ai lại đi viết về những màn tán gái thật trần trụi như anh Nguyên? Anh tán từ cô cháu gái bà hàng nước sang đến... bà hàng nước [Một chuyện tình]. Bạn anh tán gái bằng dựa hơi tới mấy ông bố, xong đến cuối lại chẳng nhớ với cô kia thì bố mình là ông quan nào [Ông Kỳ đà]. Anh và bạn anh chia chác một cô bằng cách xúi người ta bỏ chồng, sau đó chia chiến lợi phẩm bằng thời gian, rồi bằng suất, cuối cùng là bằng phần hồn và phần xác [Mấy lời gửi một thằng tên Thái]... Ngẫm thấy không đọc Phố của anh Nguyên thì mình đây đến giờ đã hai mặt con cũng chẳng tường được những màn tán gái đểu cáng ấy. Rõ là cứ phải chuyện đàn ông tự kể ra thì chúng ta mới biết được.

Ai lại đi viết để chửi cái giống chính mình và cả cái giống không phải mình? Chửi đàn ông, chửi lây cả đàn bà. Đàn ông thì chó, chó tất [Đàn ông đàn bà]. Đàn bà thì sống với họ kiểu gì cũng chết [Nhặt từ mồm Châu Điên]... Đấy là anh Nguyên mới chửi đàn ông, đàn bà thôi. Ngoài đời chúng ta còn chửi tận đẩu tận đâu ấy. Mỗi lần anh chị em mình cãi lời má, má mình không nói lại được thì: Cái đồ chó, tao nuôi mày ăn học để giờ mày chửi mẹ mày đó hả? Một cô thợ sơn móng tay xinh đáo để, dân Sài Gòn mở quán gần nhà mình phun ra một câu: Bả sống chó má với mày thì mày sống chó má với bả[2]. Chửi từ ngoài đời, chửi vô tận văn. Đến cả bầy đẻ toàn thị mẹt - anh gọi là Hiệp hội sản xuất bàn là - cũng được thơm lây trong văn của anh.

Ai lại đi viết về những cái đánh rắm [Công năng đặc dị], về những màn nhìn trộm đàn bà con gái tắm [Nhà cuối ngõ], về tập yoga để nhìn gái [Thị lực và yoga], về bọn câm nói chuyện... thụt lên thụt xuống [Lũ câm]... Anh Nguyên viết thật đời, đời đến ngượng. Hồi mình theo học yoga, lớp có hai mống nam, chả phải kỳ thị gì đâu nhưng thỉnh thoảng mình cũng ngại vì phải giạng chân xoạc cẳng trước mắt mấy anh nọ. Nên là đọc Thị lực và yoga, mình đến là muốn vỗ đùi đánh đét và há mỏ cười một cái ha hả.

Điểm một chút tạp văn trong Phố mà mỗi chút đều có một chút chúng ta trong đó, hỏi có bõ không chứ. Còn gì vui bằng được trải lòng khi đọc sách? Còn gì vui bằng khi giật mình thấy bản thân lấp ló đâu đó trong từng mẩu chuyện? Thi thoảng, người đọc cũng chỉ cần có thế mà thôi.

--- o0o ---

Phố rất thô. Thô đến từ ngữ...

Lại nói, mình đọc ít thôi nhưng xin kết luận tiếp là có hai kiểu viết sách: một là trau chuốt đến từng câu chữ, hai là thoảng nhìn cứ như quăng một đống con chữ trong đầu vào giấy mà không cần nghĩ ngợi gì cho cam. Mình xin phép nhận định anh Nguyên thuộc loại sau. Xin thứ cho mình không có ý chê bai. Với mình, những thứ chạm được đời, được người mới là tuyệt. Hoặc vả chăng là mình không đủ tinh tế để cảm văn nên dừng ở mức đấy thôi?

Gấp Phố lại, từ duy nhất văng vẳng bên tai mình là đéo. Anh, hoặc đúng hơn là những người anh viết về cứ mở mồm câu trước là đéo, há mỏ câu sau lại đéo tiếp. Mình đéo hiểu thế nào là văn đéo của anh luôn. Ầy, ngượng mồm. Đây không phải cách nói của mình. Giả lắm. Không biết Phố của anh có bao nhiêu từ đéo nữa ấy. Phải là những thứ ăn sâu vào cách sinh hoạt hằng ngày thì người ta mới viết được trần nhồng nhộng như thế mà vẫn cứ thuận tay người viết thuận mắt người đọc cơ. Vậy nên mới thấu hiểu, Phố hợp với người này nhưng không hợp với người kia. Nhiều người chê Phố tục nhưng chửi nhau bằng văn chương không có nghĩa là kiêng từ bẩn. Mấy ai không tục ngoài đời chứ? Cớ gì cứ phải bắt văn không tục cho đời mỹ lệ? Đời có sao sống vậy. Văn có sao viết vậy.

Từ đéo này mình gặp bạn bè ngoài bắc nói nhiều lắm. Còn có cả từ đ* mẹ nữa. Phố của anh Nguyên cũng có đ* mẹ nhé nhưng là từ lời một anh Tây, bạn của vợ. Chả hiểu vợ chồng anh kèm cặp thế quái nào mà người bạn Tây... nói sõi thế không biết?! Hồi mình học năm hai, thầy giáo kể chuyện đi chuyến xe từ bắc vào nam, tay lơ xe cứ mồm miệng đéo điếc liên tục, đến cuối hắn phun ra đ* mẹ. Thầy bảo, chửi gì chửi chứ mà lôi đến từ đó thì không còn gì để nói. Đợt trước, mình đọc được một bài trên Face, anh bạn mình kể lại chuyện chứng kiến bên đường, nội dung thì mình không nhớ, mang máng ý anh tóm lại là thằng chả [nhân vật trong chuyện anh kể] nói độ mười câu thì chừng đó lần đ* mẹ xuất hiện.

Cái kiểu tục này không lây và người ta không nhiễm trong vô thức nhưng lại vô thức mà học lấy nó. Như vợ anh Nguyên từ ngày về ở với anh cũng luôn thói đéo đéo. Mình từ ngày có anh xã lại cứ đ* khính, trong khi chả hiểu đ* khính là cái mẹ gì.

Thế, chả biết đéo, đ* mẹ và bỏ mẹ thì thằng nào đứng đầu, đứng giữa và đứng cuối về mức độ tục. Thôi thì cảm nhận tục cũng tùy người đi. Lạm bàn một tí cho các từ mở đầu bằng đ. Nói đến cùng thì từ ngữ thô đến mấy cũng có giới hạn của nó. Mình nhận thấy từ ngữ anh Nguyên dùng thô trong giới hạn chấp nhận được. Trên đây mình chỉ đưa ra từ có ấn tượng nhất với mình khi đọc Phố của anh, chứ từ thô anh dùng nhiều lắm, gần như là anh dùng văn nói để viết. Vậy nên, đọc Phố, mình có cảm giác được nghe kể chuyện hơn là đang đọc sách. Rất gần gũi.

--- o0o ---

Phố thô nhưng người đọc sẽ không thấy thô. Dù là đọc xong sẽ thấy trống rỗng, không dung nạp được cái gì mới mẻ vào đầu, người đọc cũng thấy có điểm sáng. Phố khuấy những thứ cũ rích trong chúng ta, làm cho những cặn lặn bên dưới cứ lềnh bềnh, lềnh bềnh nổi lên trong đầu. Nhức, nếu ta nghĩ đến.

Đó là lối sống thối nát của một bộ phận cán bộ tri thức nửa mùa nhưng sĩ diện hão [Khu cũ] đã bị bịt mồm bởi một mụ đàn bà vô học nhưng chửi hay đáo để. Đó là những kiểu mê tín dị đoan [Dân ngu cu đen] nhưng may thay ông thầy trong bài đó lại chữa rất... khoa học. Đó là một lớp thanh thiếu niên, và cả trung niên không biết sử ta [Nỏ của Vương]...

Những cái hay ho học được ít ỏi có thể chắt lọc từ Phố chỉ có bấy nhiêu. Nhưng bấy nhiêu cũng đủ. Nhiều, lắm khi thừa mứa, chả đọng lại mấy tí. Mình cũng xin bẻ đôi Phố đến đây thôi, tiếp nữa, bạn đọc lại bỏ nửa chừng, uổng công mình viết lắm ấy chứ nói.

--- o0o ---

Có những mong chờ được đáp lại bằng nỗi thất vọng.
Có những mong chờ được đáp lại bằng... chính nỗi mong chờ.

Mình đã đọc xong Có một phố vừa đi qua phố, đã thỏa lòng mong chờ nhưng mình vẫn mong được chờ một Phố khác nữa... từ anh...

Có những mong chờ mãi chỉ là mong chờ...

______________
[1] Mình xin phép đặt một cái tên ngắn hơn cho Có một phố vừa đi qua phố của tác giả, thay vì viết tắt là CMPVĐQP. Mình không thích viết tắt.
[2] Các bạn có thể đọc qua bài Đời chó má để hiểu thêm.

...more

Mình chắc là người duy nhất ở đây cho truyện này 2 sao. Thực sự là mình ức chế và phẫn nộ, định cho 1 sao rồi, nhưng đọc thi thoảng cũng thấy hay hay, vui vui, mà không dứt ra được. Mặc dù, đọc sách này, mình cảm tưởng như tác giả coi phụ nữ như một món đồ hàng, để ngắm, để chọc ghẹo, để... sờ. Phàm tục thôi rồi!

Uh thì công nhận là tác giả viết thật, nhưng thực tế xã hội là như vậy đó sao? Vẫn phong kiến, trọng nam khinh nữ đến mức như vậy sao? Những người không có con trai vẫn bị chọc ghẹo đến

Mình chắc là người duy nhất ở đây cho truyện này 2 sao. Thực sự là mình ức chế và phẫn nộ, định cho 1 sao rồi, nhưng đọc thi thoảng cũng thấy hay hay, vui vui, mà không dứt ra được. Mặc dù, đọc sách này, mình cảm tưởng như tác giả coi phụ nữ như một món đồ hàng, để ngắm, để chọc ghẹo, để... sờ. Phàm tục thôi rồi!

Uh thì công nhận là tác giả viết thật, nhưng thực tế xã hội là như vậy đó sao? Vẫn phong kiến, trọng nam khinh nữ đến mức như vậy sao? Những người không có con trai vẫn bị chọc ghẹo đến mức đấy sao? Khi các anh ngồi lại uống rượu với nhau vẫn nói về con gái, phụ nữ với cái vẻ đấy sao? Thế mà gọi là yêu sao?

Nhiều bạn bảo đọc xong thấy tác giả yêu đời yêu người yêu phụ nữ. Yêu gì mà kì ghê, yêu mà chả thấy tôn trọng nhau ở đâu?

...more

Jun 03, 2017 Tuấn Nguyễn rated it it was amazing

Truyện nó cứ bắt ta phải tưởng tượng nọ kia. Ông họa sĩ không biết vẽ thế nào chứ cái văn của ông nó đầy tục tĩu, vừa đọc vừa cười vừa ngẫm về đời mình.

Jun 19, 2014 Au Duong Shin rated it it was amazing

Đọc quyển này nhiều lúc bỏ sách xuống để cười thật sảng khoái! Cái chất văn hài hước, trào phúng vô đối. Câu chữ, giọng điệu tục lắm, đời lắm. Yêu đời, mình đảm bảo dám chắc y rất yêu đời, yêu người, yêu lũ bạn và đặc biệt là yêu phụ nữ.
Đọc xong thấy đồng cảm sâu sắc! Chẳng qua là với đám bạn thân, mình chả thể nào dùng từ ngữ "thanh cao" với chúng nó được, nói tục lắm, mà vị trí trong lòng nhau thế nào thì tự nhau biết! Thế mới cùng nhau làm bạn dài dài, trải cả đời với nhau.
Rồi qua thơ, y xoay
Đọc quyển này nhiều lúc bỏ sách xuống để cười thật sảng khoái! Cái chất văn hài hước, trào phúng vô đối. Câu chữ, giọng điệu tục lắm, đời lắm. Yêu đời, mình đảm bảo dám chắc y rất yêu đời, yêu người, yêu lũ bạn và đặc biệt là yêu phụ nữ.
Đọc xong thấy đồng cảm sâu sắc! Chẳng qua là với đám bạn thân, mình chả thể nào dùng từ ngữ "thanh cao" với chúng nó được, nói tục lắm, mà vị trí trong lòng nhau thế nào thì tự nhau biết! Thế mới cùng nhau làm bạn dài dài, trải cả đời với nhau.
Rồi qua thơ, y xoay 180 độ làm xoay trở ko kịp luôn. Thơ hay lắm lắm !!!!!!!!! Mình thích đọc loại thơ hại não, hình tượng, liên tưởng phong phú mà đọc thơ y, não cứ xoắn cả vào nhau vì đầu óc y cao siêu quá :'[
Mình đọc ngấu đọc nghiến vì thấy thú vị tột cùng, ko dừng được, đọc xong lại quay sang tiếc vì hết mất rồi!
Cái hài hước ấy, là cái thông minh tiến hóa một bậc! Mình không biết sao, chứ mà người thông minh chưa chắc hài hước, nhưng người hài hước chắc chắn là thông minh.

Văn và thơ, như 2 mảng hồn đối lập của y, mà mảng nào cũng độc đáo và thi vị thế kia, y lại rời bỏ cuộc sống này sớm quá, nhưng chắc lũ chó cũng mừng 1 phần vì bớt 1 kẻ hay nhắm rượu với thịt bọn hắn như y !

...more

Nửa đêm đọc 'Có một phố vừa đi qua phố' cười khúc khích như điên =]] Giọng văn không trau chuốt, thâm sâu gì đâu mà toàn 'lờ' mới 'đờ'. Nhưng chính điểm đấy khiến mình cảm thấy gần gũi, thoải mái khi đọc cuốn sách này. So với thơ thì mình thích những đoạn văn xuôi hơn. Mấy truyện ngắn của chú Nguyên chỉ hài, gây cười chứ không có ý nghĩa đọng lại gì cả. Nhưng quan trọng ý nghĩa gì chứ, cười được với nhau một chút, là vui rồi... Nửa đêm đọc 'Có một phố vừa đi qua phố' cười khúc khích như điên =]] Giọng văn không trau chuốt, thâm sâu gì đâu mà toàn 'lờ' mới 'đờ'. Nhưng chính điểm đấy khiến mình cảm thấy gần gũi, thoải mái khi đọc cuốn sách này. So với thơ thì mình thích những đoạn văn xuôi hơn. Mấy truyện ngắn của chú Nguyên chỉ hài, gây cười chứ không có ý nghĩa đọng lại gì cả. Nhưng quan trọng ý nghĩa gì chứ, cười được với nhau một chút, là vui rồi... ...more

Mar 11, 2015 Ha-Linh rated it liked it

Thơ thì rất ảo, rất mơ, còn Văn thì rất thực, rất đời :]

"Một ngày
Khi con nếm trên môi,
Con sẽ thấy máu mình vị mặn.
Bởi trong máu luôn có phần nước mắt
Ta hiểu căm thù, ta biết yêu thương."

Cuốn này khá cũ rồi, nhưng bây giờ mình mới đọc.

Phần thơ khá ổn. Cơ mà phần truyện ngắn thì dở. Có lẽ do mình không hợp với văn phong tưng tửng hâm hâm kiểu này. Hoặc cũng có thể do những câu tác giả viết về việc có con trai mới tốt, sinh con gái là nhục, khiến mình thấy khó chịu 😂
-----
Btw, bạn nào muốn mua sách đẹp với giá hợp lý thì ghé page mình xem nha :"]
face

"Một ngày
Khi con nếm trên môi,
Con sẽ thấy máu mình vị mặn.
Bởi trong máu luôn có phần nước mắt
Ta hiểu căm thù, ta biết yêu thương."

Cuốn này khá cũ rồi, nhưng bây giờ mình mới đọc.

Phần thơ khá ổn. Cơ mà phần truyện ngắn thì dở. Có lẽ do mình không hợp với văn phong tưng tửng hâm hâm kiểu này. Hoặc cũng có thể do những câu tác giả viết về việc có con trai mới tốt, sinh con gái là nhục, khiến mình thấy khó chịu 😂
-----
Btw, bạn nào muốn mua sách đẹp với giá hợp lý thì ghé page mình xem nha :"]
facebook.com/hieusachcuaGaby ❤

...more

Có lẽ là ratings chính xác sẽ nhỉnh hơn 3. Chỉ là khi đọc Đinh Vũ Hoàng Nguyên, có cảm giác yêu ghét lẫn lộn với tác giả và những gì anh viết. Cái thơ của anh hay thế, đẹp thế, diệu kì thế, mà sao cái văn của anh lại có phần tranh tối tranh sáng giữa tục và không tục. Trong một ngày gió mưa sầu thảm, nhớ nhà, nhớ Hà Nội, lôi sách của anh ra nhấm nháp trong chăn, thấy thích thú thế nào.

Mình không hay đọc thơ, cũng chẳng hâm mộ gì nhà thơ nào. Thỉnh thoảng vớ được một bài, đọc thấy hay, ừ thì thí

Có lẽ là ratings chính xác sẽ nhỉnh hơn 3. Chỉ là khi đọc Đinh Vũ Hoàng Nguyên, có cảm giác yêu ghét lẫn lộn với tác giả và những gì anh viết. Cái thơ của anh hay thế, đẹp thế, diệu kì thế, mà sao cái văn của anh lại có phần tranh tối tranh sáng giữa tục và không tục. Trong một ngày gió mưa sầu thảm, nhớ nhà, nhớ Hà Nội, lôi sách của anh ra nhấm nháp trong chăn, thấy thích thú thế nào.

Mình không hay đọc thơ, cũng chẳng hâm mộ gì nhà thơ nào. Thỉnh thoảng vớ được một bài, đọc thấy hay, ừ thì thích. Còn thì chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện có một tập thơ để trên giá sách. Vì thơ đọc cần nhiều suy ngẫm, nhiều tưởng tượng, nhiều thấu hiểu hơn văn lắm. Thơ của Hoàng Nguyên cũng thế, đầy ắp những hình ảnh lấp la lấp lánh, đọc một nghĩ mười, nhưng cảm tưởng cái sống động của nó dung dị gần gũi lắm. Cái gì trong thơ anh, có lẽ cũng có trong cuộc sống của tất cả mọi người, nhưng có anh biết biến nó thành thơ thẩn, để cho người khác đọc, từ chuyện riêng biến thành chuyện chung. Đọc những tình yêu trong thơ anh, trộm nghĩ là cô gái nào thật hạnh phúc nhỉ khi có người thế này làm thơ cho mình. Hà Nội hạnh phúc nhỉ vì có "phố vừa đi qua phố" của anh.

Văn, hay những truyện ngắn, Y và những gã, Lảm nhảm, Viết ngắn, của anh thì lại mang sắc thái khác. Ừ đấy, giống như nhìn qua cái nhìn của một bọn nghệ sĩ, những cái tạp nham, dung tục, nhảm nhí ở đời, lại trở thành thứ văn nhiều người thích. Thế mà rồi lại ngẫm thấy những cái đó đâu có nhảm nhí đến vậy, nó là cuộc sống kia mà. Và mình thích cái văn phong kiểu ấy, kiểu chuyện đời thật như của các nhà văn ngày trước, không phải thể loại bay bổng yêu đương, nước ngoài nước trong như nhiều nhà văn Việt Nam bây giờ. Ngày xưa Vũ Trọng Phụng, Ma Văn Kháng, viết đều những điều hay như thế cả, đọc qua bao nhiêu thế hệ vẫn còn thấy đúng, thấy hay. Chuyện mấy ông bà già độc thân rửng mỡ, chuyện những thằng không có con giai, chuyện sư thầy thích uống rượu, trang nào trang nấy đầy những văng bậy loạn xạ cả, thế mà người ta đọc và mê đấy chứ.

Không hẳn là nhà văn, họa sĩ hay thi sĩ, cơ mà Đinh Vũ Hoàng Nguyên hiện lên đúng nhất là nghệ sĩ. Thế nên quyển sách này giống như chút gì cuộc đời tri ân lưu giữ chút đỉnh chất nghệ ấy ở lại khi anh không còn nữa vậy.

...more

Đi mua quyển này cỡ phải 3 lần trở lên [cho luôn 3 sao kỷ niệm], cuối cùng cũng có lần đọc trọn vẹn.
Nói chuyện ngoài lề trước là goodreads mới đổi style, cách dàn trang profile. Không biết trên máy tính nhìn thế nào chứ trên ipad thì đúng là ko quen. Mình chính là cái dạng gặp phải sự đổi mới liền khó chịu, bứt rứt không thôi, đợi đến lúc thích nghi thì lại đổi mới. Hoạt động mạng trước đây cũng không phải ít, nên đọc quyển này lại nhớ đến hồi 360 yahoo ghê gớm. Lướt qua một số review về quyển t
Đi mua quyển này cỡ phải 3 lần trở lên [cho luôn 3 sao kỷ niệm], cuối cùng cũng có lần đọc trọn vẹn.
Nói chuyện ngoài lề trước là goodreads mới đổi style, cách dàn trang profile. Không biết trên máy tính nhìn thế nào chứ trên ipad thì đúng là ko quen. Mình chính là cái dạng gặp phải sự đổi mới liền khó chịu, bứt rứt không thôi, đợi đến lúc thích nghi thì lại đổi mới. Hoạt động mạng trước đây cũng không phải ít, nên đọc quyển này lại nhớ đến hồi 360 yahoo ghê gớm. Lướt qua một số review về quyển trên goodreads, thấy số đông khen phần văn hơn phần thơ. Mình thì thích thơ nhỉnh hơn chút chút, vì vần điệu, hơi mơ hồ mà lại gợi hình. Văn đem lại ý kiến trái chiều vì nhiều chuyện cười rất "tục" [tục vì chuẩn mực xã hôi coi đó là chuyện tục, mà được kể một cách rất hồn nhiên, thật thà nên buồn cười hay sao] về một số chủ đề lặp đi lặp lại. Mình của ngày hôm qua sẽ đồng ý với bạn vote 2 sao ở phía dưới, vì khắt khe nên cảm thấy việc lôi phụ nữ ra làm trò đùa, đùa đi đùa lại trong những câu chuyện không phải gout của mình. Chắc chắn. Nhưng, biết ngay nhưng mà, đọc sách lại thấy chân dung rất thật về tác giả: Thơ dịu dàng, văn tếu táo, láo nháo.
Đọc cũng vui, nếu ko còn khắt khe nữa.
...more

Oct 06, 2013 Dímy Dímy rated it it was amazing

Người kể chuyện của thế hệ anh tôi, chị tôi. Đọc truyện như thấy bạn bè tôi thấy tôi.

Jul 01, 2017 Dương Dương rated it really liked it

Thi thoảng ủ dột quá thì ngồi đọc lại, để cười một chút, để thấy đời đáng yêu thêm vài chút và cũng để thấy cái kiếp người nó mong manh quá đỗi.

Dec 15, 2013 Phương Ngộ rated it really liked it

Nửa đầu là thơ, lúc đầu mình đọc không ưng lắm, vì theo mình thấy thơ quá khó hiểu và mơ màng == cũng khó nhớ nữa. Tuy nhiên khi đọc 4 câu thơ cuối khi sách đề tựa "trước khi Hoàng Nguyên mất" thì mắt mình tự dưng cay cay. Lật giở lại thơ lúc ấy đọc mới thấy thấm thấm 1 chút.

Phần văn thì chỉ 1 từ thôi: HAY!
Văn của ĐVHN toàn nhắc đến những con người "có vẻ" hâm dở [ và đúng là nhiều người hâm dở thật =]] ] nhưng đều rất đáng yêu. Giọng văn của ĐVHN khiến mình giống như đang đọc những câu chuyện

Nửa đầu là thơ, lúc đầu mình đọc không ưng lắm, vì theo mình thấy thơ quá khó hiểu và mơ màng == cũng khó nhớ nữa. Tuy nhiên khi đọc 4 câu thơ cuối khi sách đề tựa "trước khi Hoàng Nguyên mất" thì mắt mình tự dưng cay cay. Lật giở lại thơ lúc ấy đọc mới thấy thấm thấm 1 chút.

Phần văn thì chỉ 1 từ thôi: HAY!
Văn của ĐVHN toàn nhắc đến những con người "có vẻ" hâm dở [ và đúng là nhiều người hâm dở thật =]] ] nhưng đều rất đáng yêu. Giọng văn của ĐVHN khiến mình giống như đang đọc những câu chuyện tình của Chí Phèo và Thị Nở. Rất đời thường, quá chân thực mà không quá bi ai. [Tuy tất cả các câu chuyện cười đều hơi hướng rất tục =]] ] Độc đáo vô cùng. Vì truyện đề cập đến những góc khuất góc đen một cách thật hài hước và giản dị. Và kể cả khi gập sách lại, khi không thể nhớ chi tiết những giây đong đưa tình tứ qua khe cửa phòng tắm hẹp, tiếng chửi nhau như đùa, những trò nghịch dại, hội bạn bàn là, chuyện của mấy ông mấy bà,..v...v... người đọc vẫn cứ cảm thấy ấn tượng không dứt!

Đọc sách mình cười lăn cười bò, còn hơn cả khi mình đọc sách của Nguyễn Nhật Ánh nữa :D Và chắc chắn đây là quyển sách của người Việt viết mà khiến mình cười nhiều nhất từ trước đến giờ :]]

Có lẽ 9x đời mình vẫn còn khá gần, nên mặc dù những câu chuyện về bè bạn quá nhố nhăng của Hoàng Nguyên tuy gắn liền với thời kì của bố mẹ mình hơn, nhưng mình đọc vẫn thấy rất gần gũi. Mà chẳng cần phải cứ là người Hà Nội nhé, mình nghĩ tất cả những ai đơn giản yêu [ hoặc muốn yêu] cuộc sống đời thường đều sẽ tìm thấy mình trong đó. Như mình, đọc mà cứ có cảm giác mình là cô bé con nào đó cũng đang ngước mắt trong mấy cuộc họp tổ dân phố, trong những tiếng cãi cọ rượu chè bê tha của người lớn thường ngày, tưởng đáng ghét lắm mà cũng không ghét được!
Về điểm này mình thích hơn so với các tác phẩm khác của Nguyễn Việt Hà, không đậm chất hài hước tự sự và đời thường được nhiều như thế này :]

Có lẽ nên cám ơn nhiều nhất là nữ nhà báo đã giữ lại được và mang những tác phẩm này của ĐVHN ra đông đảo bạn đọc :]

...more

Sep 21, 2017 Trang Trangg rated it really liked it

Quyển này mình mua vì có lần đọc bài của tác giả trên web và thấy thích mê; thích vì văn phong tuy có hơi thô nhưng rất chân thực, kiểu như hai thằng đàn ông ngồi tán gẫu với nhau ở quán bia vậy. Vì vậy nên những lúc nào chán đời hay muốn tâm sự nhưng bọn bạn bận, lấy quyển này ra nhâm nhi thì tuyệt zời. Bởi hầu như truyện ngắn nào của tác giả cũng buồn cời lắm [hơi bậy tí thôi, mà ai chả bậy bạ tí trong người nhỉii]; đọc 1-2 trang cũng thấy yêu đời [mình thấy thế đó].

Về truyện ngắn thì mình sẽ

Quyển này mình mua vì có lần đọc bài của tác giả trên web và thấy thích mê; thích vì văn phong tuy có hơi thô nhưng rất chân thực, kiểu như hai thằng đàn ông ngồi tán gẫu với nhau ở quán bia vậy. Vì vậy nên những lúc nào chán đời hay muốn tâm sự nhưng bọn bạn bận, lấy quyển này ra nhâm nhi thì tuyệt zời. Bởi hầu như truyện ngắn nào của tác giả cũng buồn cời lắm [hơi bậy tí thôi, mà ai chả bậy bạ tí trong người nhỉii]; đọc 1-2 trang cũng thấy yêu đời [mình thấy thế đó].

Về truyện ngắn thì mình sẽ cho nó 5 sao bởi đúng loại văn mình thích. Nhưng vì nửa quyển là thơ, và đương nhiên phần đấy mình chả động đến. Kể cả lúc mua mình cũng biết là tên truyện là tên của một bài thơ trong sách. Dẫu có chăng thì vì mình đọc thơ chả hiểu gì :]]]

...more

Jun 05, 2019 Pamy Nguyễn rated it it was amazing

Cứ nghĩ 1 họa sĩ khi làm văn sẽ thổi cái hồn nghệ thuật thật nhiều vào tác phẩm, sẽ thấy như tác phẩm thật bay bổng và văn hoa.
Ừ thì cũng có đấy, những câu thơ cực bay bổng với những ý thơ ẩn dụ, đầy cái tình, cái nghệ trong từng chữ, từng từ.
Nhưng cứ nghĩ là cái chất đấy nó theo cả quyển sách thì nhầm rồi =]]
Tất cả 3/4 sau của cuốn sách là cả 1 nỗi hài hước. Không phải hài hước trong ngôn từ, mà hài hước về nội dung ấy. Có nhiều lúc, mình vỗ đùi đen đét và cười sặc sụa vì cái thứ đời, bựa và l
Cứ nghĩ 1 họa sĩ khi làm văn sẽ thổi cái hồn nghệ thuật thật nhiều vào tác phẩm, sẽ thấy như tác phẩm thật bay bổng và văn hoa.
Ừ thì cũng có đấy, những câu thơ cực bay bổng với những ý thơ ẩn dụ, đầy cái tình, cái nghệ trong từng chữ, từng từ.
Nhưng cứ nghĩ là cái chất đấy nó theo cả quyển sách thì nhầm rồi =]]
Tất cả 3/4 sau của cuốn sách là cả 1 nỗi hài hước. Không phải hài hước trong ngôn từ, mà hài hước về nội dung ấy. Có nhiều lúc, mình vỗ đùi đen đét và cười sặc sụa vì cái thứ đời, bựa và lầy trong tác phẩm. Ôi có nói về nó hay thì phải nói cả ngày. Nhưng mà nó thô lắm. Thô trong thô bỉ cũng đúng mà thô trong thô kệch cũng đúng. Tưởng chừng như kiểu nam cao với vũ trọng phụng hòa vào làm 1 ấy.
...more

Apr 22, 2014 Lệ Lin rated it really liked it

rất tục mà cũng rất đời.
thấy buồn khi đọc quyển sách này mình thật sự không thể thôi toét miệng cười như một con điên suốt cả lúc đọc nhưng cuộc đời của tác giả lại như một quyển sách được viết dở dang - cứ khiến người ta tiếc nuối khôn nguôi và dù cười nhưng sao cứ thấy chát chúa trong lòng.
quyển sách này làm mình bỗng nhớ đến Nam Cao và Vũ Trọng Phụng - hai tác giả lớn cũng có cái phong cách viết văn trần tục và dí dỏm, trào phúng thế này. Mình còn bỗng nhớ tới Hà Nội dù chưa một lần đặt châ
rất tục mà cũng rất đời.
thấy buồn khi đọc quyển sách này mình thật sự không thể thôi toét miệng cười như một con điên suốt cả lúc đọc nhưng cuộc đời của tác giả lại như một quyển sách được viết dở dang - cứ khiến người ta tiếc nuối khôn nguôi và dù cười nhưng sao cứ thấy chát chúa trong lòng.
quyển sách này làm mình bỗng nhớ đến Nam Cao và Vũ Trọng Phụng - hai tác giả lớn cũng có cái phong cách viết văn trần tục và dí dỏm, trào phúng thế này. Mình còn bỗng nhớ tới Hà Nội dù chưa một lần đặt chân đến đấy; những truyện ngắn làm mình nhớ đến những gì rất đời thường, rất Việt Nam, rất gần gũi mà tìm mãi vẫn không thể nào gặp...
...more

Jan 04, 2018 GaT rated it it was amazing

“Có một phố vừa đi qua phố” có cái gì đó rất đặc biệt, thực sự đặc biệt, một sức hút không thể cưỡng lại. Đọc văn của anh, tôi không nhịn được cười, tôi không thể không vỗ đùi đen đét, tôi không thể không thốt lên văn gì mà thật thế, đúng thế.
Cách anh viết vừa mới mà lại vừa cũ. Mới vì cách dùng từ, bởi cách dựng câu cú, và văn phong phải nói rằng sao mà… tục quá! Còn cũ vì ở mỗi trang văn, mình đều thấy mọi người xung quanh ở đấy, cũ vì từng dòng, từng dòng, đều là cuộc sống của chính anh.
- Bo
“Có một phố vừa đi qua phố” có cái gì đó rất đặc biệt, thực sự đặc biệt, một sức hút không thể cưỡng lại. Đọc văn của anh, tôi không nhịn được cười, tôi không thể không vỗ đùi đen đét, tôi không thể không thốt lên văn gì mà thật thế, đúng thế.
Cách anh viết vừa mới mà lại vừa cũ. Mới vì cách dùng từ, bởi cách dựng câu cú, và văn phong phải nói rằng sao mà… tục quá! Còn cũ vì ở mỗi trang văn, mình đều thấy mọi người xung quanh ở đấy, cũ vì từng dòng, từng dòng, đều là cuộc sống của chính anh.
- Book Sharing Circle
- //gatbook.org/books/870
...more

May 10, 2019 V. rated it really liked it

"Ta bên nhau trên phố của bao người
Bao ân tình vừa đi qua phố
Có một phố vừa đi qua phố
Có một người lắng phố, bên em."

Tài năng và tình yêu ở lại...

Mình tình cờ đọc những câu thơ của Đinh Vũ Hoàng Nguyên trong cuốn sách của đứa bạn thân. Thấy thích quá, chất thơ cứ gọi là thơ dã man, nên mấy hôm sau liền đặt Tiki mua cuốn sách y của đứa bạn.
Sau một thời gian dài thì mình đã đọc xong. Không phải là vì truyện không hay, thơ không mơ mộng khiến mình đọc lâu như vậy. Mà vì nó quá lãng mạn nên phải gặm

"Ta bên nhau trên phố của bao người
Bao ân tình vừa đi qua phố
Có một phố vừa đi qua phố
Có một người lắng phố, bên em."

Tài năng và tình yêu ở lại...

Mình tình cờ đọc những câu thơ của Đinh Vũ Hoàng Nguyên trong cuốn sách của đứa bạn thân. Thấy thích quá, chất thơ cứ gọi là thơ dã man, nên mấy hôm sau liền đặt Tiki mua cuốn sách y của đứa bạn.
Sau một thời gian dài thì mình đã đọc xong. Không phải là vì truyện không hay, thơ không mơ mộng khiến mình đọc lâu như vậy. Mà vì nó quá lãng mạn nên phải gặm nhấm từ từ và cảm nhận từ từ 💙

...more

Jul 01, 2020 Anh rated it really liked it

3.75*
Mình k thích thơ nên mình k đọc thơ. Mình chỉ đọc truyện ngắn và mấy cái linh tinh lủn mủn của tác giả thôi. Nhưng mà mình thích :] thô nhưng mà thật.
Mình cũng chẳng biết quyển này ở đâu ra, một ngày kia nhìn thấy trên giá sách, chiếu theo tính cách mình thì chắc chắn sẽ không mua em nó đâu, vì cái tên với cái bìa đậm mùi sến sẩm, mình tưởng đâu chắc lại ba cái tản văn vớ vẩn nhạt nhẽo. May sao mình lại giở sách ra, thấy mặt chú tác giả giống giang hồ cái tự dưng kết luôn. Vậy là đọc thôi,
3.75*
Mình k thích thơ nên mình k đọc thơ. Mình chỉ đọc truyện ngắn và mấy cái linh tinh lủn mủn của tác giả thôi. Nhưng mà mình thích :] thô nhưng mà thật.
Mình cũng chẳng biết quyển này ở đâu ra, một ngày kia nhìn thấy trên giá sách, chiếu theo tính cách mình thì chắc chắn sẽ không mua em nó đâu, vì cái tên với cái bìa đậm mùi sến sẩm, mình tưởng đâu chắc lại ba cái tản văn vớ vẩn nhạt nhẽo. May sao mình lại giở sách ra, thấy mặt chú tác giả giống giang hồ cái tự dưng kết luôn. Vậy là đọc thôi, nhất là cái thời điểm đang ăn không ngồi rồi ntn. Thiếu gì chứ thời gian thì không thiếu :]]
...more

Apr 19, 2014 Ha.An rated it liked it

Phần mà mình thích nhất của cuốn này là phần các note lảm nhảm linh tinh. Thơ mìh ko thích lắm, nói đúng hơn là đọc tí xíu rồi bỏ qua [bao giờ có hứng đọc sau]. Truyện thì phảng phất giọng điệu kiểu những truyện ngắn đăng báo Văn nghệ Quân đội [hồi xưa bố mìh hay ôm về cho mìh đọc nên mìh biết]. Tuy thế, thấy nó vẫn hơi 'xanh' so với mặt bằng chung các truyện trên báo.

Tóm lại mình vẫn thích các note nhảm linh tinh. Ảnh rất thông minh, và hài hước.

Phần mà mình thích nhất của cuốn này là phần các note lảm nhảm linh tinh. Thơ mìh ko thích lắm, nói đúng hơn là đọc tí xíu rồi bỏ qua [bao giờ có hứng đọc sau]. Truyện thì phảng phất giọng điệu kiểu những truyện ngắn đăng báo Văn nghệ Quân đội [hồi xưa bố mìh hay ôm về cho mìh đọc nên mìh biết]. Tuy thế, thấy nó vẫn hơi 'xanh' so với mặt bằng chung các truyện trên báo.

Tóm lại mình vẫn thích các note nhảm linh tinh. Ảnh rất thông minh, và hài hước.

...more

Oct 17, 2017 Quynh Than rated it did not like it

Xin lỗi mình không thể chấp nhận được cái tư tưởng coi phụ nữ như giẻ lau nhà như thế này. Cũng như chuyện lấy cái danh anh đây nghệ sĩ để biện minh cho mọi hành động lưu manh lẫn cách nói chuyện bỗ bã như vậy. Nếu như là cách đây 50 năm thì thôi cũng còn suy xét lại tư tưởng đương thời nhưng đây là 2013 rồi, thôi coi như chúng ta khác biệt tư tưởng nên không thể đọc tiếp được haha

Jan 20, 2021 Q rated it it was amazing

Một chút thơ, một chút lãng mạn, một chút trào phúng, một chút đời rất thật

topics posts views last activity  
DOC The Murder on the Links writer Agatha Christie xeb Text nasıl indirilir czytać pocket 1 2 May 07, 2017 10:25PM  
◄PDF◄ After Dark [writer Haruki Murakami].,.Preis full version apple que preço low,,price sans..,payer 1 2 May 07, 2017 10:23PM  
''OFFLINE'' Harbor author John Ajvide Lindqvist hoe om online te,lezen..telefono..,iBooks voll Adquirir..barato Schriftsteller 1 1 May 07, 2017 10:22PM  
\TXT\ In a Glass Grimmly [year 2012] negozio..online libro,..Spanisch,mirino come scaricare Comment,..télécharger 1 1 May 07, 2017 10:21PM  

Related Articles

Fearless readers, gather ’round…   For those with the courage and bandwidth to launch a bold new reading adventure, we’ve put together this...

Welcome back. Just a moment while we sign you in to your Goodreads account.

Chủ Đề