Con trai song sinh bảo bối thiên tài

TOÀN GIA HẮC ĐẠO: CHA HỒ LY, MẸ PHÚC HẮC, SONG SINH BẢO BẢO

          

Người kể: Lưu Ly Phong          Thuộc thể loại: Hiện đại

          Có độ dài: chưa xác định

   Tâm sự ngoài lề:

  

Xin chào tất cả mọi người, đặc biệt là những bạn nào ưa thích đọc truyện, nghe truyện, hóng truyện xin mời vào đâyyyyy!!!!!  Bạn có tò mò muốn biết làm chuyện gì vừa nhàn nhã vừa có tài phú không? Tôi không biết nhưng gia đình bạn thân tôi lại rất quen thuộc!   Bạn cho rằng vì sao khi người ta có thật nhiều tiền luôn muốn tìm trò vui?  Đơn giả vì họ quá nhàm chán!

  Đây là câu chuyện về nam hồ ly yêu nghiệt và nữ lười biếng phúc hắc sinh ra một đôi thiên tài bảo bảo đáng yêu vô địch. Cả gia đình chỉ có 4 người nhưng ảnh hưởng đến vô số người trên mọi lĩnh vực!

   Giới thiệu:

   Những gì các bạn sắp đọc đều được lấy nguyên mẫu từ gia đình của bạn thân tôi, cô ấy tên là Vân Nhàn. Tự đánh giá,tôi cho rằng tôi là một công dân vô cùng 'thiện lương' từ a đến z, nhưng tôi cũng không hề xa lạ gì với thứ mà đa số mọi người kiêng kị: hắc đạo! Bạn hỏi tại sao à? Nếu người bạn quen biết đứng đầu tổ chức hắc đạo nào đó, bạn sẽ hiểu rõ như tôi. Sao? Bạn nói tôi thật may mắn à? Oh vâng, bề ngoài trông thật khí phách nhưng đổi lại có nhiều lần sinh mạng của tôi cứ như ngàn cân treo sợi tóc,   suýt chút nữa đi gặp Diêm vương uống trà rồi. Nhưng dù vậy, tôi không hối hận đã quen biết họ, kết thân với họ cuộc đời này. Bù lại, tôi quyết định đòi 'bồi thường phí tổn tinh thần' bằng cách bảo từng người trong gia đình hắc đạo ấy kể lại chuyện xưa của họ, tổng hợp thành bộ truyện này, [vừa] giúp các bạn giải trí [vừa giúp tôi có thêm thu nhập! ^•^]

   Nhân vật chính: Vân Nhàn, Cung Cảnh Hàn, Vân Thiên & Vân Thần

   Tóm tắt: sau khi đọc truyện xong các bạn tự tóm tắt nha!

   Đoạn ngắn nghe kể 1:

  

Vân Nhàn hùng hổ tuyên bố:" Tôi không cần anh phụ trách, không có anh tôi vẫn sống tốt!"    Nói xong lập tức xoay người rời đi, ai ngờ người đàn ông yêu nghiệt phía sau không nhanh không chậm nói ra một vấn đề 'trọng điểm':" Đêm đó tôi bị thương nặng khó cử động, là em đè tôi. Lần đầu tiên của tôi bị em cường bạo đoạt lấy, cho nên, em phải chịu trách nhiệm!"

   Bóng lưng Vân Nhàn lảo đảo kém chút té ngã——Cung Cảnh Hàn, anh quá vô sỉ rồi!

   Đoạn ngắn nghe kể 2:

  

Nhìn người đàn ông tuấn mỹ chói mắt đứng trước cửa nhà với chiếc vali hành lý, Vân Nhàn cảm thấy cô có dấu hiệu nổi bão rồi, ngắn gọn hỏi:" Anh đến nhà tôi làm gì?"   Cung Cảnh Hàn cười đến muốn ăn đòn, ưu nhã trả lời:" Vân tiểu thư, nhà tôi đang sửa, tôi đến ở tạm nhà em một thời gian. Mong em chiếu cố!"   Vân Nhàn cố gắng nhịn không phát hỏa:" Việc nhà anh liên quan gì đến tôi? Tổng giám đốc như anh thiếu gì tiền, ở khách sạn mấy năm cũng không thành vấn đề!"   "Ở đó tôi không quen!"   Vậy ở nhà tôi anh quen chắc? Vân Nhàn không chút khách khí từ chối:"Xin lỗi, tôi cũng không quen ở cùng với người lạ!"   Cung Cảnh Hàn lộ ra nụ cười mê hoặc:" Hình như em đã quên, chúng ta vốn 'thân thiết' thế nào! Có cần tôi nhắc lại không?"

   "Cút!" Vân Nhàn nghiến răng nghiến lợi đóng sập cửa, tức giận thở phì phò——Con bà nó, chưa tưng thấy ai vô sỉ như hắn!

   Đoạn ngắn nghe kể 3:

  

"Ba, sao ngài lại đến đây? Cả Thần Thần nữa!" Tiếng trẻ con non mềm vang lên phá vỡ không khí tràn ngập mùi thuốc súng.   Hai nhóm người chuẩn bị sống chết đều bị tiếng gọi này kinh hãi, đồng loạt quay đầu lại. Chẳng biết từ khi nào phía bên trái đã xuất hiện một tổ hợp 3 người: 1 lớn và 2 nhỏ, 1 đàn ông và 2 bé trai, cả ba đều mặc trang phục màu đen, nhìn kĩ sẽ thấy gương mặt của họ tương tự nhau đến tám, chín phần. Đêm tối càng tôn thêm cho họ vẻ đẹp như yêu như mị, tựa như vị thần của bóng đêm.   Quần chúng hắc đạo có mặt nhất thời đứng im như tượng, mắt mở to hết cỡ, miệng cũng quên khép lại—— Hai đại boss làm sao đứng chung một chỗ rồi a?   Cung Cảnh Hàn vẫn treo nụ cười yêu nghiệt, nhưng giờ phút này lại khiến người ta có cảm giác Ác quỷ đang cười, vô cùng khủng bố:" Các con nghĩ ta dễ bị lừa lắm sao? Hửm?"   Vân Thiên trộm nhìn sắc mặt phụ thân đại nhân, cảm thấy nguy cơ đang tới gần, liếc Vân Thần một cái, ý là——Làm sao ba lại đến?

   Vân Thần nháy mắt , mặt vô biểu tình, ý muốn nói—— Ba là đại hồ ly, một mình ta đấu không lại!

  

   Lời nhắn:

  

Vì đây là câu chuyện tổng hợp từ nhiều lời kể, cho nên khó tránh khỏi đôi chỗ lủng củng, tôi cũng chỉ là nhà văn nghiệp dư, thỉnh mọi người bỏ qua những khuyết điểm ấy và cùng tôi hoàn thiện bộ truyện. Nếu các bạn muốn biết toàn gia hắc đạo này đã trải qua những chuyện 'kinh thiên địa' gì xin hãy để lại comment hoặc nhấn Share[or Like] để tiếp thêm cho tôi tinh thần tổng hợp truyện. Xin cảm ơn! Mong mọi người chớ ném gạch nhiều quá, tôi chưa có nhu cầu xây nhà a!Lưu ý: tên nhân vật chỉ mang tính minh họa, các bạn không cần tìm trong thực tế!


Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

  • Tác giả:Trình Ninh Tĩnh
  • Thể loại:Truyện Ngôn Tình
  • Nguồn:Edit: boconganh1503
  • Tình trạng:Hoàn Thành
  • Lượt đọc:13240551
  • Cập nhật:28/08/2017

Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc Được 6.63/10 từ 404 phiếu bầu.

Tên khác của truyện: Khế ước mammy: Thiên tài bảo phúc hắc chaRaw: Oanh LoveEdit: boconganh1503 +huyền.uha + Oanh LoveMột đêm triền miên, cô bỏ trốn sang nước ngoài ngay khi trong bụng cô đã có thai đứa con của anh.

Tám năm sau, cô về nước dẫn theo bên người một...

bé trai thiên tài siêu cấp đáng yêu, nhưng anh lại có vị hôn thê.Anh nói, " Giao đứa bé cho tôi, nếu không, hậu quả cô không gánh nổi đâu!"Cô nói:"Bổn tiểu thư xưa nay chay mặn điều ăn, nhưng ngặt nỗi tôi chưa bao giờ chịu ăn thiệt thòi, muốn đứa nhỏ vậy anh tự tìm người mà sinh đi!"Bảo bối tủm tỉm cười nói:"Muốn làm cha tôi, phải xem ông có đủ bản lãnh không rồi hãy nói..bằng không, ông chuẩn bị gánh chịu đại giới đi!"Hai cha con lần đầu gặp gở trên mạng..Bảo bối giả dạng nữ nhân nhằm mục đích hấp dẫn sự chú ý của cha mình,"Cầu xoa xoa, cầu sủng ái, cầu ôm hôn!"

Cha bé bình tỉnh đáp, " Cầu báo ba vòng, tôi đối với đối tượng ở trên giường có chút lựa chọn!"

Tên khác của truyện: Khế ước mammy: Thiên tài bảo phúc hắc cha
Raw: Oanh Love
Edit: boconganh2503 +huyền.uha + Oanh Love

Một đêm triền miên, cô bỏ trốn sang nước ngoài ngay khi trong bụng cô đã có thai đứa con của anh.

Tám năm sau, cô về nước dẫn theo bên người một bé trai thiên tài siêu cấp đáng yêu, nhưng anh lại có vị hôn thê.

Anh nói, " Giao đứa bé cho tôi, nếu không, hậu quả cô không gánh nổi đâu!"

Cô nói:"Bổn tiểu thư xưa nay chay mặn điều ăn, nhưng ngặt nỗi tôi chưa bao giờ chịu ăn thiệt thòi, muốn đứa nhỏ vậy anh tự tìm người mà sinh đi!"

Bảo bối tủm tỉm cười nói:"Muốn làm cha tôi, phải xem ông có đủ bản lãnh không rồi hãy nói..bằng không, ông chuẩn bị gánh chịu đại giới đi!"

Hai cha con lần đầu gặp gở trên mạng..

Bảo bối giả dạng nữ nhân nhằm mục đích hấp dẫn sự chú ý của cha mình,"Cầu xoa xoa, cầu sủng ái, cầu ôm hôn!"

Cha bé bình tỉnh đáp, " Cầu báo ba vòng, tôi đối với đối tượng ở trên giường có chút lựa chọn!"

Tìm Lại Gia Đình: Mẹ Lãnh Khốc, Bảo Bối Thiên Tài, Cha.. Vô Sỉ

Lãnh Thiên Thiên luôn cho rằng mình là người hạnh phúc nhất trên đời khi có người chồng hết mực yêu thương, có tiểu bảo bối thiên tài. Cuộc sống của cô vốn rất bình thường, trong một lần vô tình biết chuyện em gái mình Lãnh Băng Tâm phải chứng kiến cảnh cả nhà bị giết cô trở nên trân trọng những gì đang có.Vì không muốn Băng Tâm phiền lòng Thiên sẵn sàng không tham gia vào hắc đạo, trở thành người phụ nữ bình thường như em gái mong muốn. Cho đến một ngày định mệnh khiến cuộc sống của cô hoàn toàn thay đổi.Hôm nay là ngày đi khám thai về, Thiên đã mang thai đứa con thứ hai được 7 tháng rồi, cô cùng Băng Tâm và tiểu Chính Thần đi mua sắm sau đó trở về nhà."Chị à, chúng ta mang hoa lên phòng để đi." Sau khi bỏ hết đồ đạc đã mua ra và cắm thêm một bình hoa ưng ý Băng Tâm liền nói"Ừ chúng ta đi thôi." Vậy là Thiên Thiên và em gái mang bình hoa lên phòng ngủ ở trên lầu, tiểu Chính Thần thấy vậy cũng lẽo đẽo leo theo sau."Choang." Tiếng chiếc bình hoa rơi xuống đất vỡ tanThiên vừa mở cửa phòng ra đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng váng không thôi, trái tim đau nhói đến không thể được.Trong phòng lúc này một đôi nam nữ đang hôn nhau say đắm, quần áo xộc xệch, họ bị giật mình liền dừng lại động tác.Đó không ai khác chính là Lâm Phong chồng cô đang ở cùng với Ảnh một thuộc hạ của anh ta, cuộc đời đúng thật là trớ trêu đã để cô thấy cảnh này."Chuyện gì thế chị." Tâm nhanh chóng tiến đến vừa nhìn vào trong phòng đã thấy cảnh tượng làm mình tức sôi máu, cô còn chưa làm gì đã thấy chị mình chạy thẳng ra ngoài."Mẹ. Mẹ đi đâu vậy." Tiểu Chính Thần lên gần đến nơi thì thấy mẹ khóc chạy thật nhanh ra ngoài."Con mẹ nó Lâm Phong anh nhớ ngày hôm nay cho tôi. Sau này đừng bao giờ gặp lại chị tôi và Chính Thần nữa. Sự việc ngày hôm nay anh nhất định sẽ phải trả giá." Băng Tâm tiến vào phòng đánh tới tấp vào người Phong cho tới khi anh ngã xuống sàn.Nhớ đến Thiên Thiên cô lập tức ôm tiểu Chính Thần lên xe đuổi theo.Lâm Phong cảm thấy nhức đầu, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra chứ, rõ ràng là vừa rồi mình cảm thấy đau đầu rồi bảo Ảnh đưa về phòng. Không hiểu sao sau đó lại xảy ra hiểu lầm này khiến cho Thiên Thiên đau lòng chứ?"Để em đi tìm và giải thích với chủ mẫu." Trên mặt không một biểu hiện, Ảnh bình thản nói nhưng trong lòng sớm đã muốn giết kẻ phá rối chuyện tốt của mìnhVừa rồi cô ta đã bỏ thuốc Lâm Phong, không ngờ mấy người này lại về đúng lúc như vậy. Nhưng mà không sao, những kẻ đó nhất định phải chết trong mắt Ảnh phát ra một tia ngoan độc."Được hãy tìm cô ấy về, mang theo một số người đi nữa." Lâm Phong không còn tâm trí để ý đến ánh mắt ác độc của cô ta"Vâng." Nói rồi Ảnh lập tức đi chọn một số sát thủ hàng đầu nói là đi làm nhiệm vụ."Ảnh, lần này chúng ta làm nhiệm vụ gì?" Một trong số những người đi cùng hỏi"Chủ mẫu phản bội chủ nhân, mang tin tức bán cho kẻ địch. Chúng ta nhận lệnh đi giết cô ta." Ảnh nói dối không chớp mắt[mẹ nó ta muốn đánh chết con mụ này]"Sao lại như thế chứ? Chủ mẫu vốn rất yêu chủ nhân mà." Người kia nghi ngờ"Tôi cũng không biết, nhưng mà chúng ta là sát thủ nên hoàn toàn phải làm theo lệnh của chủ nhân là bổn phận." Ảnh lạnh giọng, con đàn bà này đúng thật là đáng chết, đến giờ này mà vẫn còn người bênh vực."Chúng tôi đã biết." Người kia thấy vậy đành cho qua... .......Sau khi chạy ra ngoài Thiên Thiên cứ tiếp tục đi như người mất hồn, thật sự đây là một cú sốc quá lớn. Thiên đi đến ven đường lúc nào mà không biết, chân vẫn tiếp tục bước xuống thì bị một lực kéo lại phía sau"Chị bị điên à." Băng Tâm tức giận quát lớn, cô biết bây giờ chị mình rất đau lòng nhưng cũng không nên đến mức mất hồn như vậy."Tâm ơi! Chị đau lắm, chỗ này đau như người ta dùng vạn mũi tên đâm vào vậy." Thiên ngồi sụp xuống tay ôm ngực trái nơi trái tim đang rỉ máu"Mẹ đừng khóc nữa mà, sau này tiểu Chính Thần sẽ rất nghe lời, không nghịch ngợm nữa." Chính Thần thấy mẹ khóc thì vội vàng lấy bàn tay bé nhỏ lau nước mắt của mẹ, chẳng lẽ bé đã làm gì sai khiến mẹ đau lòng. Chẳng qua bé chỉ phá hỏng mấy hệ thống máy tính thôi mà."Con ngoan của mẹ, con không có làm gì sai." Thấy con trai đau lòng như vậy, Thiên cũng đau lòng ôm nó vào lòng, đứa trẻ này đúng là thông minh không đúng chỗ rồi."Thôi đừng khóc nữa chúng ta đi về nhà. Chị hiện giờ đang mang thai hơn nữa Chính Thần còn nhỏ như vậy rất dễ bị cảm lạnh đấy." Băng Tâm đau lòng kéo hai người đứng dậy chuẩn bị về biệt thự của mình, vừa mới lên xe thì đã thấy một đám xe chạy tới, những người trong xe đều là sát thủ cầm súng bắn về phía họ."Hai ngồi cho chắc vào nhé." Nói xong Tâm cũng không kịp làm gì nhiều, chỉ có thể lái xe tránh bọn người kia.

Thiên Thiên cũng bị dọa sợ tới mức chỉ biết ôm chặt tiểu Chính Thần vào trong lòng che chở.

Video liên quan

Chủ Đề