Human realm là gì


I had a traffic accident the moment my work began to collect attention at a good price compared to the same generation, paid debts three times changed the location of the art space built in 5 years. The light of optimism on the way the art began to appear, I fell off.

I was unconscious for about half a month. Actually, my subconscious mind does not stop working so long, I dream of a trip, about the dream as my lover left abroad to stay in the hospital whisper in the ear.
But then, as in the movies, I am silly to bid farewell, because I think I can not return to the old. The charms just started, together for just a week, facing a completely different me, who also cannot pass, had left before the skull came back. Needless to say, that stage I was downhill. I have just seen the miracle, refuse to step through the light to return to the human realm if it does not happen it will be a beautiful ending as the film and the human realm have been added to the story. miracle.

I overcome the psychological shock of the presence of relatives and friends. An anesthetist spent one year in the hospital a year ago and lost contact, read the news of my accident, treated at her place of work. While on leave, she was devoted to follow-up, promptly commenting when my family was puzzled, wanting to take me to Singapore for treatment. Group of young people and friends in the virtual space also contributed to the heart. The doctor, nurse enthusiastically, explained gently, listening to my child's fear of pain. In the past, I was afraid of hospital air through complaints. From my work, I realized the importance is still the interaction between people.

After surgery, complications begin to manifest, the child manifestations often seen in people with brain injury after recovery is easy to cry and cry loud. A volunteer Yoga teacher comes to help, teaches me to balance my breathing and how to transmit good energy with positive thoughts. She invited me directly to guide her how to press the grave. He is blind, his father is a medicine Y. He taught medicine and healing methods focused on the sensation of the ears and hands. He has successfully cured cases as catastrophic and children with cerebral palsy. With the mind that all from the heart, depending on each person that contribute to the contrary to help the less fortunate. Thanks to his guidance, she has a more effective method.

The tone of my voice gradually came back to the right age of biology. Over and over is the fear that I will become tougher because the right brain, the emotional part, has not happened. The old-fashioned temperament has lessened somewhat. She send me many good links, help me balance my mind. As Dr. Jill Bolte Taylor writes, the experience of the person with the left brain is reversed as a child, learning everything from the beginning ... that the person who suffers from the stroke often loses. Their relatives do not understand to be able to patience gentle, daunting, give up.




I began to understand more about what I was experiencing, no longer blame for the loss of-color-of-love-love-day-back-to-help-restore-fast -than. Calming the skull on cold days, as advised by a respected physician after facial acupuncture, has turned the gentle massage pointer on the boundary of the cutaneous skull, that it must love to soothe it, The physician direct surgery also said that it is still possible for the two skeletons to lose each other for a long time refused, not accept each other.

I still save the words ex lover recorded every day so that when I wake up I do not lose memory. Still, thankfulness is what I keep. Taking care of my loved ones, my friends' appeals to the virtual world helped me realize that going back to human realm is a great cause.Humanity helps me recognize this accident as a test, a valuable experience not verified by everyone, the relationship between people, the body, the light of thought can be transformed into Good energy and transmission ... like the medical staff, like me, like you, like what I received after the accident.

Traditional healing inheritance, but he and his friend Luong Y not afraid to teach the rescue for those who want to learn if the mind is clear, do not put serious economic problems. He is a pupil is visually impaired, which is sensitive to the hands and other senses to compensate for the visual ...

I occasionally see some young people struggling in confusion. Most of them still carry a lot of eager enthusiasm, but into it is scattered the dull indifference, cynical cynicism ... Looking back on my youth I have sometimes pessimistic, also some When I'm bored, I'm eagerly wandering around ... I really want to be able to share, listen to, say, "do not hurt my youth." Knowing that, few people can succeed in poisoning or claiming that they do not need humans. I really want to lead young people with positive thoughts, not to be broken by the demand for compromise of rigid thinking defaults. But that's the whole process, because in front of me it's just a long road, but a steep slope, and I'm crawling back from the start.

Someone said I was going through a harsh challenge in the human world. Time is success or failure is the cause of my choice, is the heart step in this realm.
11/01/2014

Himiko. Nguyễn
Tôi gặp tai nạn giao thông ngay thời điểm tác phẩm tôi bắt đầu được chú ý sưu tập với giá tốt so với người cùng thế hệ, trả được nợ 3 lần thay đổi địa điểm của không gian nghệ thuật gầy dựng trong 5 năm. Ánh sáng lạc quan trên con đường nghệ thuật bắt đầu hiện rathì tôi rơi khỏi.



Tôi mê man chừng nửa tháng. Thực ra tiềm thức tôi không ngừng hoạt động lâu đến vậy, tôi mơ một cuộc đi chơi, về những mộng tưởng như người-đã-yêu giấu gia đình trốn học ở nước ngoài về trực suốt trong bệnh viện thì thầm bên tai.



Nhưng rồi, như trong những bộ phim, tôi xốc nổi đòi chia tay, bởi nghĩ mình không thể về như cũ. Nhân duyên ấy chỉ vừa bắt đầu, bên nhau cũng chưa trọn tuần, trước một tôi hoàn toàn khác biệt, người cũng không thể vượt qua, đã rời đi trước khi mảnh sọ tôi trở lại. Khỏi phải nói, giai đoạn đó tôi đã xuống dốc như thế nào. Tôi vừa nhìn thấy phép màu, từ chối bước qua vùng sáng để quay trở lại cõi người, nếu không xảy ra chuyện-thường-tình-đó, thì sẽ là đoạn kết đẹp như phim và cõi nhân gian đã được góp thêm một chuyện thần kỳ.


Tôi vượt qua được chấn động tâm lý nhờ sự có mặt của người thân và những người bạn. Cô bác sĩ gây mê hồi sức cùng ở trọ 1 năm từ mươi năm trước và mất liên lạc, đọc thấy tin tôi bị tai nạn, điều trịnơi cô công tác.nghỉ phép nhưngcô đãtận tình theo dõi, có góp ý kịp thời khi gia đình hoang mang, muốn đưa tôi sang Sing chữa trị.Nhóm bạn học thời tuổi trẻ và những bạn trên không gian ảo cũng dành tâm đóng góp một phần. Bác sĩ, y tá nhiệt tình,nhẹ nhàng giải thích,lắng nghe nỗi sợ đau trẻ nít của tôi. Xưa, tôi vốn sợ không khí bệnh viện qua những than phiền. Từ việc của mình, tôi nhận ra quan trọng vẫn là sự tương tác giữa người với người.



Sau mổ, biến chứng bắt đầu bộc lộ rõ, những biểu hiện trẻ con thường thấy ở người bị chấn thương não sau hồi phục là dễ khóc và khóc to. Một chị dạy Yoga tình nguyện đến giúp, dạy tôi cân bằng hơi thở và cách truyền đi những năng lượngtốtbằng những suy nghĩ tích cực. Chị mời Thầy đến trực tiếp hướng dẫn chị cách day ấn huyệt. Thầy là người khiếm thị,được cha làmột Lương Y truyền lại những bài thuốc và phương pháp chữa trịtập trung vàosự cảm nhận của chính đôi tai và tay. Thầy đã chữa thành công những ca khó như tai biến và trẻ em bại não. Với tâm thế rằng tất cả đều từ tâm, tùy vào mỗi người mà đóng góp ngược lại để Thầy giúp những người kém may mắn. Nhờ sự hướng dẫn của Thầy, chịphương pháp day ấn hiệu quảhơn.


Âm sắc của giọng nói tôi dần trở lại với đúng tuổi sinh học. Hơn hết là nỗi sợ rằng mình sẽ trở nên cay nghiệt hơn vì giập não phải, phầnchi phối tình cảm.đã không xảy ra.Những bất cần khi xưa đã ít nhiều giảm bớt.Chị gởi cho tôi xem nhiều đường dẫn hay, giúp tôi cân bằng tâm trí. Như bài viết của tiến sĩ Jill Bolte Taylor, nói về sự trải nghiệm của chính bản thânkhi não trái bịtai biếnđãtrở về như trẻ nhỏ, phải học lạimọi thứtừ đầu, rằngngười gặp tai biếnthường thua cuộc do người thân họ không thấu hiểu để có thể kiên nhẫn dịu dàng, mau nản lòng, bỏ cuộc.

Tôi bắt đầu hiểu hơn về điều mình đang trải, không còn tự trách vì đã xốc nổi đánh mất phép-màu-của-tình-yêu-ngày-mới-quay-trở-lại-giúp-mình-hồi-phục-nhanh-hơn.Xoa dịumảnh sọ những ngày nằm lạc loài lạnh lẽo, như lời khuyên của người lương y sau khi châm cứu cơ mặt đã lăn xoay con trỏ massage nhẹ nhàng ngay ranh giới vùng sọ bị cắt, rằng phải yêu thương xoa dịu nó, thời điểm bác sĩ trực tiếp ca phẫu thuật cũng đã nói vẫn có khả năng hai mảng sọ lạc nhau lâu ngày từ chối, không chấp nhận nhau.

Tôi vẫn lưu những dòng chữ người ấy ghilạichi tiết từng ngày diễn ra để khi tỉnh lại tôi không mất đi ký ức. Dẫu thế nào, nỗi ơn người vẫn là điều tôi gìn giữ.Ghi chépvề sự lo lắng của người thân, những kêu gọi hướng về tôi của bạn bè trên thế giới ảo giúp tôi nhận ra rằng việc quay trở lại cõi người là một nhân duyên lớn. Tôi không còn thốt ra nghĩ suy dại dột rằng tôi muốn rời đi trong thời khắc hạnh phúc nhất, không hay biết về điều đau đớn. Tình người giúp tôi nhận ra tai nạn này là một thử thách, trải nghiệm quý báu mà không phải ai cũng được kiểm chứng, về mối quan hệ giữa người và người, tình thân, những nguồn sáng trong suy nghĩ có thể chuyển hóa thành năng lượng tốt và truyền đi.như những lương y, như Thầy, như chị, như những gì tôi được nhận sau tai nạn.

Đông Y vốn gia truyền, nhưng Thầy và anh bạn Lương Y không ngại truyền nghề cứu người cho những ai muốn học nếu có tâm trong sáng, không đặt nặng vấn đề kinh tế. Thầy đang có học trò là người khiếm thị, vốn rất nhạy cảm về đôi tay và những giác quan khác để bù lại cho phần thị giác...

Tôi thỉnh thoảngthấyvài người trẻ đang loay hoay trong rối rắm lùng bùng. Phần lớn vẫn mang theo nhiều hăm hở nhiệt tình,nhưng lẫn vào đó là rải rác những ơ hờ chán chường uể oải, yếm thế hoài nghi...Nhìn lại tuổi trẻ của mình tôi cũng có lúc bi quan cùng cực, cũng vài khi ủ rũ bâng quơ, cũng nhiều khi háo hức dấn bước lang thang... Tôi thực sự muốn mình có thể chia sẻ, lắng nghe, như lời dặn của một nhân duyên, đừng làm tổn thương tuổi trẻ. Vì biết, hiếm ai có thể thành công khi đợn độc hay tuyên bố mình chẳng cần đến con người. Tôi thực sự muốn hướng dẫ tuổi trẻ sôi nổi với những suy nghĩ tích cực, không bị bẻ gãy bởi đòi hỏi thỏa hiệp của những mặc định tư duy cứng nhắc. Nhưng đó là cả quá trình, vì trước mặt tôi nào chỉ là đoạn đường dài, mà là đoạn dốc cao, và tôi, đang bò lên lại từ đầu.

Vài người nói tôi đang trảithử thách khắc nghiệt ở chốn nhân gian. Giờ thành công hay thất bại lànhân duyêntôi lựa chọn, là tâm thếbước đi trong cõi người này.

11/01/2014

Himiko. Nguyễn

vì này ở blog m, m minh họa hình chi tiết luôn :]
05/07/2012
này là hình trước tai nạn hai mươi mấy ngày. :]

13/10/2012

08/11/2012
13/11/2012
08/11/2012
hơ hơ, dùng tay nâng bên sệ sao mờ giống teen quá. :]]



13/09/2013





12/2013

hình này mới chụp ngày qua. :]



P/S :

P/S : này là link báo có đăng bài viết này, tựa lạ hoắc [nên m đăng lại trên blog với tựa đề m chọn] :

//www.sgtt.com.vn/Loi-song/187040/Nhu-hai-manh-so-tim-nhau.html

links về tai nạn :

//tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/505142/hay-tro-day-hoang-oi!.html

//thethaovanhoa.vn/van-hoa-giai-tri/hoang-himiko-giac-mo-xua-da-tro-ve-n20130718131351100.htm

- Mảnh sọ được ghép vẫn còn 2 vết lõm do va đập với miếng đá cạnh vỉa hè. thường thì khi va chạm với vật cứng, sọ sẽ u phồng lên, sau 1 thời gian mới xẹp xuống. nhưng mảng sọ này chưa kịp phồng đã bị cắt rời. vậy nên, thỉnh thoảng tôi lại đưa tay chạm nhẹ như xoa dịu nó, dù rằng, nếu có hơi ấm của một bàn tay khác, có lẽ sẽ hiệu quả hơn :]
- con ốc gắn liền 2 mảnh sọ sẽ được gắn vĩnh viễn, rồi sẽ thành một phần của cơ thể. hôm trước, va chạm nhẹ với 1 người bạn, đỉnh đầu bản sướt qua, buốt nhói tận đỉnh, nước mắt tôi đã chảy ròng ròng, khóc hu hu như trẻ nhỏ. vậy là bây giờ không chỉ là mỗi mình vết lõm cần bàn tay xoa dịu, mà cà nơi gắn vật thể lạ đó. :]

"TS.BS Huỳnh Lê Phương, phó trưởng khoa ngoại thần kinh, bệnh viện Chợ Rẫy, TP.HCM cho biết, ... Sau quá trình điều trị tai nạn giập não, người bệnh ít nhiều có những thay đổi về tâm tính, cảm xúc chứ nói thay đổi cả giọng [Bắc thành Nam hoặc ngược lại] thì không có cơ sở. Với mỗi trường hợp, bác sĩ sẽ có hướng điều trị, tập luyện. Không nhất thiết trường hợp nào cũng cần tập luyện. Hoặc có trường hợp tập luyện với bài tập, nhưng có trường hợp tập luyện bằng môi trường, bằng tình cảm."

lời vị bác sĩ nói trong link báo cũng không hoàn toàn đúng. thời gian m nói như con nít do lưỡi m bị cong lại, hổng thẳng, chị dạy Yoga phải tới day nắn lưỡi m á. chị nói giọng Bắc thế là m bị ảnh hưởng theo, nên giờ giọng m Nam chẳng là Nam, Bắc cũng không nốt, toàn bị người lạ hỏi người nước ngoài nói tiếng Việt hả.





Video liên quan

Chủ Đề