KẾ SÁCH Công lược NAM THẦN PHẢN DIỆN Wattpad

《Chương 293》

TÌNH THÙ LẠC LỐI: CÔNG LƯỢC TỔNG TÀI TỐI TĂM [10]

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Editor: Dương Gia Uy Vũ

🐋🐋🐋🐋🐋🐋🐋🐋🐋🐋🐋🐋🐋

Sôi nổi đưa ra “Chân tướng sự thật” ngược lại.

Đầu tiên là bên Chu Tuấn Vũ tung ra tin tức: Hắn ta lựa chọn tung ra thông tin về Quan Vũ Phỉ, nói đây chỉ là một cô nhi mà Chu thị đang giúp đỡ trong chương trình “Mưa xuân hành động” của chính phủ.

Bởi vì biểu hiện của cô ấy, được bình chọn là “Đại diện sinh viên ưu tú”, mới đạt được một căn chung cư làm quà khen thưởng, đồng thời được làm việc tại tập đoàn Chu thị.

Cho nên, Chu Tuấn Vũ kết giao với Quan Vũ Phỉ, là đại diện cho hành động của Chu thị đối với chính phủ, không phải là tư tình.

Trên thực tế, “Mưa xuân hành động” cũng đã xác nhận thân phận của Quan Vũ Phỉ.

Cho nên thông tin đường hoàng này vừa được tung ra, không ít người qua đường thật sự đã có chút dao động.

Xuống chút nữa mà xem, lại thấy một đống ảnh chụp: đều là cảnh tượng Chu Tuấn Vũ che chở bạn gái.

Chẳng hạn như một thân nghèo túng canh giữ trước giường bệnh, thâm tình chân thành; chẳng hạn như cầm hoa quỳ một gối xuống, vẻ mặt đầy thành ý; càng thêm nữa, còn có video hỏa hoạn đêm đó không biết từ nơi nào tìm được, có thể thấy được Chu Tuấn Vũ ôm nhà gái lao ra khỏi đám cháy, nôn nóng vô cùng……

Truyền thông vừa đăng những hình ảnh này lên, hoàn toàn tương xứng với sự giải thích lừa tình, hình tượng bạn trai tốt thâm tình lại lần nữa được dựng lên.

Giờ phút này, cung thiên bình trong lòng quần chúng vây xem không khỏi càng thêm lắc lư.

Kế tiếp, lại thấy được những người có liên quan đến nhà gái đưa tin.

Những người thu được chỗ tốt từ Chu gia hoặc ngại với truyền thông quyền thế, tất nhiên là phải càng bôi đen Vân Khuynh càng tốt.

Như dựa theo những tin nóng của “Người biết chuyện”, vị “Tinh linh Ballet” này từ nửa năm trước xảy ra chuyện, cả ngày hối hận, nghi thần nghi quỷ, lúc nào cũng tra tấn bạn trai.

Lại có đồng nghiệp cùng chung vũ đoàn trước kia tỏ vẻ, ngày xưa nàng cậy có chút tài năng mà khinh người, tự cho mình là thanh cao.

Thậm chí, không biết từ nơi nào truyền tin đồn thất thiệt, nói khi Vân Khuynh kết giao với Chu Tuấn Vũ, còn ái muội không rõ với mấy người theo đuổi khác……

Đủ loại chuyện như thế, truyền thông nhuộm đen bốn phía những cái gọi là “Lịch sử đen tối” này một phen, cuối cùng, còn cố ý tung ra ảnh chụp của nàng.

Ảnh này đúng là gương mặt xấu xí sau khi cắt chỉ bị chụp lén, thảm không nỡ nhìn, càng hiện lên dung nhan đáng khinh. Đặt cùng một chỗ với Chu Tuấn Vũ phong độ nhẹ nhàng, đối lập mãnh liệt.

Lần này, đã thật sự chọc trúng quần chúng vây xem.

Cư dân mạng nói đùa “Đây là thời đại chỉ nhìn mặt”, đối với giá trị nhan sắc cách xa giữa hai người, nếu không rõ chân tướng, tất nhiên sẽ thiên hướng về phía càng đẹp mắt kia hơn.

Hơn nữa truyền thông còn vì Chu Tuấn Vũ mà tẩy trắng một phen, lại hàm hồ bôi đen Vân Khuynh…

Vì thế, trong một đêm, dư luận đảo ngược.

Phần lớn mọi người đều thu hồi lại sự đồng tình với nhà gái, bắt đầu đau lòng cho nhà trai, lại vì hình tượng mà Chu Tuấn Vũ đắp nặn ra, quả thực là "Cao phú soái" thâm tình khiến người ta thỏa mãn, bắt đầu phát hỏa lên.

Ngược lại, Vân Khuynh lại nghênh đón càng ngày càng nhiều sự nhục mạ.

Như tại khu vực đông dư luận của Weibo, dưới tài khoản chứng thực của hai người là hai phong cách hoàn toàn bất đồng.

Bên Chu Tuấn Vũ ——

Xnsk: Đến xem chồng mới này! Chu thiếu cưới em đi, mau quăng ả phụ nữ mặt tàn tâm đen kia cho rồi!

Hạ Chi Mộng: Lầu trên cút xéo! Đây là chồng của ta. Haizz, sao đàn ông tốt đều coi trọng kỹ nữ tâm cơ vậy chứ? Đau lòng cho Chu thiếu quá.

Hôi Gian: May là tiện nhân kia đã bị báo ứng. Chậc chậc, hiện tại bộ dáng kia, so với Chu thiếu quả thực là tuấn nam và dã thú, nhân cơ hội này để thấy rõ tiện kỹ nữ kia cũng tốt, mau chia tay đi.

…… Một tràn an ủi và hoa si tuôn ra.

Nhưng mà, phía dưới Weibo của Vân Khuynh, lại là ——

Lúm Đồng Tiền: Tích! Tiện nhân ngắm cảnh tạp.

Whdk: Ha hả. Hay cho một lục trà kỹ nữ, xứng đáng bị trời phạt! Hiện tại đã xấu thành cái dạng này rồi, nhưng thật ra giống hệt như tâm hồn đen tối của cô ta vậy.

Yên Tĩnh Lĩnh: Haizz. Trước kia là fan, nhưng tôi thật không hiểu lúc này cô lại gây ra cái gì. Bạn trai tốt như vậy, cứu cô khỏi đám cháy, còn không chê cô bị hủy dung, hà tất bởi vì tự ti mà nghi thần nghi quỷ chứ?

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Hdicm: Lầu trên +1.

Thiên Trường Địa Cửu: Thật ra…… Tôi lại cảm thấy mọi người không cần võ đoán như vậy, hiện tại cảm thấy chỉ có một bên bị bôi đen, chuyện nhà trai ngoại tình cũng không hoàn toàn giải thích rõ ràng được……

Akwo: Ha hả. Lầu trên là thuỷ quân à? Trình độ nghiệp vụ cỡ này là không được đâu.
……

Cơ bản đều là một tràn châm chọc, ngẫu nhiên có một hai người qua đường lên tiếng đúng trọng tâm, nhưng cũng bị mai một trong làn sóng căm phẫn lớn mạnh.

…… A.

Trước máy tính, Vân Khuynh chống hàm dưới, nghiền ngẫm mà nhìn những bình luận ác ý này.

Nghĩ đến, chắc là bộ phận quan hệ xã hội của Chu thị ra tay rồi.

Một vòng này, đi từng bước một, từ tẩy trắng Chu Tuấn Vũ đến bôi đen nàng, phản ứng mãnh liệt lại hùng hổ doạ người.

Chỉ cần phía mình đột nhiên không kịp phòng ngừa một chút, bị đoạt tiên cơ, nhân mạch truyền thông lại không bằng, cho dù lúc sau có làm sáng tỏ, chỉ sợ cũng không gây nên sóng gió gì lớn.

Vân Khuynh nghĩ, bên môi xẹt qua một tia cười lạnh.

Đáng tiếc, sự chuẩn bị của nàng, chính là càng thêm chu toàn hơn ——

Tài khoản phụ kia, còn có người nào đó giúp tra tư liệu phía sau…… Đều sẽ trở thành vũ khí sắc bén để nàng phản kích!

Thở nhẹ một hơi, Vân Khuynh ấn bàn phím, mười ngón tung bay……

7 giờ đêm đó.

Cách lần xoay người trước đó đúng hai tiếng, trên mạng đột nhiên lại xuất hiện tiến triển mới khiến người ta trợn mắt há hốc mồm ——

Một tài khoản nhỏ mới đăng ký tung ra ảnh chụp yêu đương vụng trộm của Chu Tuấn Vũ và Quan Vũ Phỉ!

Đúng là tại chung cư kia, hai người ôm hôn bên cửa sổ, động tác kịch liệt.

…… Quả thực là vả mặt bạch bạch bạch.

Lần này, một chuyện ngoại tình bị mơ hồ cho qua lúc trước thoáng chốc lại tiến vào trong tầm mắt đại chúng.

Chu Tuấn Vũ vốn dĩ “cao phú soái thâm tình” lại trở nên giống như nuốt phải ruồi bọ, hoặc là thẹn quá hóa giận, hoặc là hấp hối giãy giụa ——

Ccede: Gã đàn ông ngoại tình đáng ghê tởm! Còn ngụy trang thành cái gì mà bạn trai tốt nhị thập tứ hiếu?!

Không Gian Màu Xám:…… Không tin, chắc là ảnh ghép thôi.

Thiên Trường Địa Cửu: Ha hả, tôi nói rồi mà, lúc trước rõ ràng là chân tướng vẫn chưa rõ, đã mắng nhà gái như vậy, một đám thẳng nam ung thư*, quả thực hồ đồ.

*Thẳng nam ung thư [直男癌]: chỉ những người đàn ông lợi dụng tiêu chuẩn phổ biến của xã hội về hình tượng nữ tính của người phụ nữ để áp đặt, cổ hủ hóa thân phận giới tính, yêu cầu phái nữ kiềm chế bản tính chân thực, phải gần sát với hình tượng mà xã hội kỳ vọng [đại loại chính là biến tướng của 'gia trưởng'] [Theo Baike]

……

Trong lúc nhất thời, dư luận phản công kịch liệt.

Nhưng, đây vẫn chưa phải là kết thúc.

Lại qua hơn nửa giờ sau, một vị chủ nhà có hoả nhãn kim tinh, đột nhiên công bố đã tìm được tài khoản phụ của nhà gái.

Lại là tài khoản Weibo "Vân Nhiên" vừa mới phát hỏa cách đây không lâu!

Chủ nhà phát tin tức kia tự xưng là một fan bị câu chuyện của “Vân Nhiên” khiến cho cảm động, sau khi thấy truyền thông tung ra tin tức của Phương Vân Khuynh, hai bên lại hoàn toàn đối lập nhau, phát hiện không ít chi tiết trong nhật ký của “Vân Nhiên” đều trùng khớp, nghĩ đến nữ thần bị bôi đen, lập tức đã đứng dậy.

Mà Weibo này vừa phát ra, mới chỉ ngắn ngủi vài phút, số lượng bình luận đã hơn vạn.

Rất nhiều người chen chúc đến Weibo “Vân Nhiên”, xem những trang nhật ký kiên cường lạc quan đó, bị cảm động đến rơi nước mắt.

Lúc này, hai đề tài là Chu Tuấn Vũ phụ lòng, cùng với việc Phương Vân Khuynh rốt cuộc có phải là “Vân Nhiên” hay không, lại lần tô đỏ.

Cho đến hơn 8 giờ, một Weibo đã hoàn toàn chứng thực hết thảy ——

Vân Nhiên: Quân vô tâm ta liền hưu, từ đây chân trời là người lạ @Chu Tuấn Vũ

Theo sau đó, tài khoản chính của Vân Khuynh cũng chia sẻ tin này.

Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng. Lúc này, Chu Tuấn Vũ hoàn toàn bị mắng là xấu xa.

Không chỉ vì chuyện hắn ta quả thật ngoại tình, càng là bởi vì —— thì ra lúc trước nhà gái là vì cứu hắn ta mà bị thương!

Phụ lòng như thế, cặn bã gây tổn hại đối với bạn gái có ân cứu mạng với chính mình, đã hoàn toàn chọc thủng điểm mấu chốt của đại chúng!

“Phanh ——”

Chu Tuấn Vũ hung hăng đấm lên bàn, nhìn chửi rủa che trời lấp đất trên mạng, sắc mặt khó coi đến cực điểm.

“Tuấn Vũ!” Trong lúc hắn ta đang bạo nộ, chợt thấy Ninh Tâm Nguyệt đẩy cửa vào: “Bộ dạng này của con còn ra thể thống gì?”

“Mẹ!” Chu Tuấn Vũ cắn răng: “Con……”

Chợt thấy Ninh Tâm Nguyệt cười: “Được rồi, việc dư luận này, ai có thể qua mặt mẹ con chứ? Cái gì mà ân cứu mạng, chẳng qua chỉ là lời từ một phía của cô ta, không hề có bằng chứng. Còn về những chuyện khác……”

……

Vì thế sau một lúc lâu, Chu Tuấn Vũ vẫn luôn giả chết, rốt cuộc cũng phát ra một bài Weibo dài ——

《Chương 266》

CUNG ĐÌNH MÊ TÌNH: CÔNG LƯỢC ĐỐC CHỦ TÀN NHẪN [18]

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Editor: Dương Gia Uy Vũ

🌸🌴🌸🌴🌸🌴🌸🌴🌸🌴🌸🌴🌸

“Lão gia, là vị quý nhân nào? Hô to gọi nhỏ…”

Chu Á thấy dáng vẻ phu quân lỗ mãng thất thần, không khỏi nhíu mày, oán trách nói.

Đám người Liễu Thi Kỳ cũng không hiểu ra sao.

Chỉ có Vân Khuynh, trong lòng khẽ động, trong đầu mơ hồ nổi lên một suy đoán.

Nàng hơi rũ mắt, chỉ bất động thanh sắc nâng tách trà sứ men xanh lên, đồng dạng nghi hoặc nói: “Cha…?”

Lúc này Tưởng Chấn Hào mới trầm giọng nói: “Là… Lâu Ẩn.”

“Cái gì!?”

Ông vừa nói xong, nam tử trung niên giả trang văn sĩ kia —— cũng chính là thái phó tiền nhiệm Liễu Bác Viễn, lập tức chấn động.

“Tưởng huynh, huynh nói, là vị… Đốc chủ kia?”

“Phải.” Tưởng Chấn Hào gật đầu, biểu tình ngưng trọng.

Những người còn lại trong phòng hầu như đều hít vào một hơi ——

Lâu Ẩn, mặc dù thanh danh không công khai trong triều đình, nhưng lấy thân phận của chư vị ở đây, lại không thể không biết. Tất nhiên, cũng đều hiểu rõ sự đáng sợ trong đó.

Mà Lâu Ẩn và Tưởng thị chưa từng lui tới, hiện giờ lại chọn lúc Tưởng gia đang bí mật gặp gỡ đám người Liễu gia “Đã qua đời” mà đột nhiên đến bái phỏng…

“Chỉ sợ là vị kia đã phát hiện ra việc nương nương và Tưởng huynh cứu trợ ta.”

Liễu Bác Viễn cười khổ một tiếng: “Là một nhà ta liên luỵ Tưởng phủ.”

Ông ta thở dài, kéo nữ nhi Liễu Thi Kỳ đang phát run một bên, lại nhìn phu nhân và hai nhi tử ở phía sau, cắn răng một cái.

“Nhân lúc vị kia còn chưa điều tra ra, Tưởng huynh không bằng trước hãy đưa bọn ta…”

“Liễu công! Sao lại nói ra lời này?”

Nhưng còn chưa chờ Liễu Bác Viễn nói xong, Tưởng Chấn Hào khoát tay, lạnh giọng đánh gãy hắn.

“Tưởng gia đã dám phạm tội khi quân muốn bảo vệ cả nhà ngươi thì sợ gì một tên hoạn quan quyền thế? Tưởng phủ ta, cho dù có là Đông Hán đề đốc cũng không phải muốn tra là có thể tra, trước tiên các ngươi cứ theo Tô quản gia trốn vào mật thất trong thư…”

“Cha.”

Tưởng Chấn Hào còn đang dõng dạc hùng hồn sắp xếp, Vân Khuynh đột nhiên buông chén trà, cuối cùng cũng đứng lên.

“Nương nương?” Thoáng chốc, ánh mắt mọi người đều chuyển lại đây.

Chợt thấy nàng câu môi cười.

“Không cần khẩn trương. Lâu Ẩn… Bổn cung tự có cách ứng phó.”

*

Tiền sảnh Tưởng phủ.

Hoạn quan trẻ trung vận một thân huyền y, dẫn theo một đám thủ hạ, mới vừa bước vào trong nhà ——

Lại đột nhiên bị ngăn lại.

“Lâu đại nhân, xin dừng bước.”

Là quản gia Tô Phúc, dẫn theo gia nô trong phủ, đứng ở một bên.

Lâu Ẩn đứng yên, chưa nói một lời, Hán vệ phía sau lại lập tức rút vũ khí ra.

“Đông Hán làm việc! Ai dám ngăn cản?”

Vài thanh lợi kiếm hàn quang lẫm liệt, xếp thành một hàng, ý uy hiếp mười phần.

Ngay sau đó, một tiếng cười sang sảng vang lên.

“Tưởng phủ ta đã phạm phải chuyện gì? Dẫn tới đại giá của Lâu đại nhân thế này?”

Đúng là Tưởng Chấn Hào, mang theo Chu Á từ hậu đường đi ra.

Vị Trấn Bắc tướng quân này vừa về kinh không lâu, lãnh binh chinh chiến mấy năm, đương nhiên khí chất cũng là thiết huyết dũng mãnh.

Giờ phút này đối mặt với Đông Hán vệ triều đình vừa nghe đã biến sắc, không hề thua kém nửa phần, ngược lại càng hiện ra thế giằng co.

Không khí đột nhiên trở nên khẩn trương lên.

Lúc này, Lâu Ẩn quét mắt quanh trong sảnh một cái, rốt cuộc cũng lên tiếng.

“Tưởng tướng quân không cần khẩn trương. Tuy có mật báo nói Tưởng phủ tự ý ẩn giấu đào phạm, nhưng Lâu mỗ nghĩ chẳng qua chỉ là hiểu lầm mà thôi.”

Hắn nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu, câu môi nhả chữ, phong tư lỗi lạc, quý khí thiên thành.

Vô cùng khách khí, nhưng nốt nhạc đệm này lại lặng yên phá triệt để "Thế" mà Tưởng Chấn Hào dựng nên lúc trước.

Nhưng giờ phút này, nhìn thấy hắn không hợp với hình tượng ác danh, nhất thời những người Tưởng phủ ở đây đều bị khí độ này chấn nhiếp.

Đám người nô bộc tất nhiên không cần phải nói, phu thê Trấn Bắc tướng quân gặp qua nhiều tài tuấn, cũng chợt giật mình.

Vị này, thật sự tàn nhẫn đen tối như trong truyền thuyết sao…

Nhưng, còn chưa chờ bọn họ từ trong kinh ngạc tỉnh lại, Lâu Ẩn lại híp mắt, khẽ cười nói.

“Chỉ là không tránh được phải tuân theo thông lệ một phen, thỉnh Tưởng tướng quân phối hợp. Nếu không, thấy máu… cũng không tốt đâu nhỉ?”

Đang nhàn nhạt, ngữ khí lại đột nhiên chuyển đổi, hiện ra cực hạn âm hàn, càng mang theo ý vị lạnh lẽo khát máu.

Lập tức, mọi người trong sảnh đều từ trong kinh diễm tỉnh lại, đều kinh hãi.

Cho dù là Tưởng Chấn Hào đi ra từ thây sơn biển máu trên chiến trường, cũng không tránh khỏi chấn động.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Đối diện với cặp mắt hoa đào gợn sóng bất kinh lạnh lẽo thật sâu kia, càng khiến người ta sợ hãi vạn phần…

Trong sảnh đột nhiên vắng lặng, không khí lại lần nữa ngưng trọng lên.

Đang lúc chạm vào là nổ ngay —— một thanh âm lạnh lùng đột nhiên vang lên.

“Thấy, máu?”

Theo câu hỏi vừa dứt, một người từ trong hậu đường đi ra, trực tiếp đối mặt với hoạn quan trẻ tuổi.

“Lâu Ẩn.”

Người tới là một nữ tử y phục đẹp đẽ quý giá, ngũ quan tuyệt mỹ, phong tình diễm tuyệt, vừa đối mặt đã trực tiếp gọi thẳng tên của Lâu đốc chủ.

Ánh mắt Lâu Ẩn chợt lóe, hơi rũ mắt xuống: “Nương nương.”

Vân Khuynh giương môi, mắt phượng sáng ngời, đón nhận ánh mắt của hắn, nhìn nhau tranh phong.

“Hôm nay bổn cung về phủ thăm người thân, ngươi liền dẫn người tới điều tra là có ý gì?”

Nam tử cười nhẹ ra tiếng: “Thông lệ…”

Còn chưa nói xong, nàng liền thẳng tắp bước lên phía trước, không màng kiếm trận túc sát bên cạnh, hừ cười nói.

“Thánh chỉ đâu?”

Lâu Ẩn chợt ngưng lại: “Sự việc cấp bách…”

Lời còn chưa dứt, Vân Khuynh liền không khách khí ngắt lời hắn.

“Thì đã sao, ngươi hành sự như vậy, cũng không hợp quy củ đấy thôi.”

Trên thực tế, khi Đông Hán thành lập, muốn điều tra xác thật cần phải có thánh dụ, nhưng hiện giờ vị này quyền thế to lớn, sớm đã dẫn đầu vượt cấp.

Nhưng dù sao, loại “Quy tắc ngầm” này, dùng bên ngoài cũng không hợp quy củ.

Huống hồ…

Vân Khuynh tâm niệm xoay nhanh, lại đến gần một bước, hơi nhón chân, đè vai Lâu Ẩn lại, ghé sát bên tai.

Nháy mắt kia, khắp nơi chợt vang lên một loạt tiếng hít không khí.

Nàng hoàn toàn không thèm để ý, chỉ nói nhỏ với hắn.

“Lâu Ẩn, cho dù ngươi có tra xét, ngươi thật sự sẽ bẩm báo với thiên tử đúng sự thật ư?”

Vân Khuynh nói, cười nhạo ra tiếng, trong lòng hiểu rõ ràng ——

Lần này hắn cố ý nhân lúc nàng hồi phủ mà đến, bất quá chỉ là có ý thăm dò: Rốt cuộc nàng có thật sự cứu một nhà Liễu Bác Viễn hay không. Dù sao thì hai người là minh hữu nhưng cũng là đối thủ cạnh tranh, động thái này của nàng, là đang mượn sức một thế lực lớn không thể nghi ngờ.

Dựa theo tính tình của người này, không xác minh rõ ràng, sao có thể yên tâm…

Vân Khuynh cân nhắc. Bên kia, nghe được nàng trực tiếp nói rõ ra, Lâu Ẩn im lặng trong nháy mắt, nhàn nhạt nói.

“Nương nương minh giám.”

Vân Khuynh lại tiếp tục nói: “Ngươi muốn biết, ta có thể cho ngươi biết đáp án… Phải.”

Quả nhiên.

Lâu Ẩn cũng không ngoài ý muốn.

Quyết đoán như thế, thủ đoạn như thế…

“Thần bội phục.” Môi mỏng của hắn hơi câu lên, tán thưởng nói.

Đồng thời, hắn hơi nghiêng người, ngửi hương hoa mai từ trên người nàng truyền đến, dư quang quét đến sắc mặt khó nén ngạc nhiên của mọi người, ý cười càng sâu.

Không khỏi… Càng âm thầm gần sát lại.

Cái này, người ở bên ngoài nhìn vào —— tư thế của hai người, giống như đang ôm nhau vậy, ái muội tới cực điểm.

Nhưng trong nháy mắt, Vân Khuynh bất giác bừng tỉnh.

Bị dụ dỗ nói thẳng ra, thua một ván, nàng âm thầm cắn răng nói: “Đáp án đã tới tay, Lâu đại nhân cũng nên rút lui đi chứ?”

Lâu Ẩn rũ mắt cười, lại cố ý ngừng mấy giây, mới nói tiếp.

“Đương nhiên. Nương nương, đưa thần một đoạn nhé?"

Sau một lúc lâu.

Rốt cuộc Vân Khuynh cũng tiễn được “Vị khách không mời mà đến” kia đi, trở lại tiền đường.

Mới vào cửa, lại đón nhận hai ánh mắt cực kỳ lo lắng.

“…Cha, mẹ.” Nàng hơi ngừng lại: “Làm sao vậy?”

Chợt thấy sắc mặt Tưởng Chấn Hào ngưng trọng nói: “Nương nương, con và hắn…”

Nói một nửa, rốt cuộc cũng nói không được.

Vân Khuynh thầm thở dài một hơi, vậy mà lại trực tiếp thừa nhận: “Phải.”

“Hoang đường!”

Dứt lời, Tưởng Chấn Hào lập tức cả giận nói, Chu Á càng thêm biến sắc.

“Nương nương, con đây là bị ma quỷ ám ảnh rồi!”

Vân Khuynh lại chỉ rũ mắt, im lặng không nói.

Thấy thế, Tưởng Chấn Hào khẩn trương, lạnh lùng nói.

“…Không nói đến việc hắn là một tên thái giám, con là thê tử của thiên tử, chẳng lẽ con chưa từng nghe nói, năm đó vì sao hắn có thể thượng vị trong cung hay sao?”

^-^-^-^-^

Dương: đừng trách tui, tại tác giả dừng đúng ngay chỗ này chứ bộ 😑😑

Video liên quan

Chủ Đề