Nhân bản đời tu là gì

Vào đời ai cũng chọn cho mình một tư thế để hiện diện. Việc chọn lựa này tùy thuộc vào mục đích của mỗi người. Đối với đời tu, từ giai đoạn Thanh Tuyển chập chững bước vào Dòng, việc huấn luyện nhân bản, nhân cách hay phẩm cách của con người đã được lưu ý. Phải là một con người thực sự trước khi trở thành một tu sĩ chân chính. Thế nào là người thực sự bởi mọi người đều là con người? Theo thời gian và qua học hỏi, tôi hiểu rằng con người đúng nghĩa không chỉ phát triển về thể lý mà còn về mặt tâm lý và tâm linh. Thật vậy, con người sống và phát triển trong xã hội chỉ là người thực sự khi sống cùng, sống với người khác. Chính sự tương tác giữa con người và xã hội tạo nên nhân cách của mỗi cá nhân. Qua mọi thời, các nhà huấn luyện quan tâm hơn trong việc giáo dục nhân bản, nhân cách của tu sĩ. Bởi những hành vi cử chỉ đẹp, lối sống hay; nói cách khác là chân, thiện, mỹ trở nên thiết yếu khi con người đang đánh mất dần ý thức về nhân cách và nguồn gốc của mình. Đặc biệt giới trẻ, nhiều người không còn biết mình là ai, mục đích sống là gì và sẽ đi về đâu!

Bước vào thế giới đa chiều, con người chịu ảnh hưởng cả về mặt tích cực lẫn tiêu cực, và phải đối diện với nhiều thách đố trong cuộc sống. Bên cạnh những thành quả tiến bộ của khoa học kỹ thuật với phương tiện truyền thông hiện đại, thì giá trị đạo đức và nhân cách con người cũng đang dần bị xói mòn. Khiến con người trở nên vô cảm trước mọi biến cố xảy ra trong cuộc sống. Hậu quả này do nhiều nguyên nhân: từ trong đời sống gia đình đổ vỡ, môi trường học đường gian dối và bạo lực Ra đời, ai cũng bon chen kiếm cho mình một công việc tốt, nhưng rồi nạn tham nhũng, tranh chấp, lường gạt luôn là điều kiện để tồn tại chỗ đứng của mình. Chính vì thế, người liêm chính thường bị coi như trò hề, khờ dại, không giống ai, thậm chí bị gạt ra bên lề tập thể. Một xã hội mà những vấn đề trên xảy ra như cơm bữa thì nhân cách con người được hình thành và phát triển như thế nào?

Người tu sĩ thời nay ít nhiều bị ảnh hưởng của sự tục hóa, duy hoạt động và thực dụng như thế, thể hiện qua lối sống, cách cư xử, nói năng của mình. Tuy nhiên, để thi hành sứ vụ muối ướp trần gian và men nhào đống bột, chắc chắn tôi không thể trốn chạy hay quay lưng lại với những gì đang diễn ra của đời sống xã hội. Dù muốn hay không có lẽ tôi phải chung sống với nó. Điều đáng lưu ý là phải biết gạn đục khơi trong những gì gặp phải trong cuộc sống của mình. Can đảm dứt bỏ và chọn lựa những gì xây dựng nhân cách tốt đẹp. Vì nhân cách không phải thủ đắc bẩm sinh hay di truyền mà được hình thành và phát triển từ môi trường sống, quá trình giáo dục, qua các hoạt động và giao tiếp của con người. Vì thế, ngoài việc được giáo dục, tôi cần ý thức việc tự rèn luyện bản thân, quan sát, lĩnh hội và biết phân định các tình huống, những sự kiện xảy ra nhan nhãn trong cuộc sống hôm nay.

Ngoài ra, hiện nay dường như nhiều người quá lao lực với học hành, công việc và những cuốn hút của những sản phẩm công nghệ thông tin hiện đại. Nên họ không đủ thời gian để thinh lặng và đối diện với chính mình và với Thiên Chúa. Việc lĩnh hội kiến thức chiếm nhiều thời gian hơn là trau dồi nhân bản, nhân cách cũng như đời sống tâm linh của mình. Trong khi các lời khuyên Phúc âm và đời sống cộng đoàn đòi hỏi người tu sĩ phải lội ngược dòng, không chạy theo thời thượng và cố gắng xây dựng một nếp sống giản dị, huynh đệ và liên đới. Chính vì thế, tuy đau lòng, nhưng công bằng mà nói, biết bao anh chị em tu sĩ bị nuốt chửng bởi văn minh nhân loại, bị đổ vỡ bởi sai lầm khi nhận chân giá trị đời tu, và không đủ sức mạnh, ý chí để vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc đời.

Một tu sĩ trưởng thành đòi hỏi người đó phải có đời sống tâm linh, sống trong sự thật, trưởng thành về nhân cách cũng như trong lối sống. Với tư cách là một người thi hành sứ mạng của Thiên Chúa qua Hội Dòng. Người tu sĩ cần thể hiện sự chân thành và chuẩn mực trong phong cách của mình, hiệp thông với Thiên Chúa và liên đới sâu sắc với mọi người trong tinh thần trách nhiệm. Thêm vào đó, ý thức cũng là nhân tố thiết yếu cho việc sống còn của ơn gọi mỗi người. Dù làm bất cứ việc gì, gặp gỡ giao tiếp với bất kỳ ai, tôi cần luôn ý thức mình là một tu sĩ.

Là một tu sĩ, tôi nói năng, hành xử, làm việc, yêu thương và liên đới như một tu sĩđể hòa đồng với mọi người mà không bị đồng hóa bản thân mình với thế gian. Sống giữa thế gian mà không thuộc về thế gian. Ý thức thuộc về Thiên Chúa giúp tôi sẵn sàng bước vào môi trường tâm linh để có thể gặp gỡ Người. Đối thoại và cảm nghiệm, được huấn luyện để có một nhân cách theo mẫu mực của thầy mình là Đức Giêsu: một nhân cách tuyệt hảo trên mọi nhân cách và cho mọi thời đại. Từ đó, tôi ra đi sống với anh chị em và thi hành sứ vụ. Nhân cách sẽ được bộc lộ khi tôi rộng lượng với mọi người một cách thành thật, quảng đại trong ứng xử. Công chính trong tâm hồn để trao ban và phục vụ trong khiêm tốn, với tất cả lòng mến yêu.

Tuy nhiên, thật không dễ dàng để thắng vượt những thách đố và can đảm chọn lựa xây dựng nhân cách đời mình trên nền tảng Đức Kitô. Vì con người giới hạn mà khát vọng lại vô cùng, dễ sa xuống hố vì không biết trước mặt mình có hố. Đòi hỏi tôi phải nổ lực cố gắng để khắc phục những tàn dư, ảnh hưởng tiêu cực của môi trường giáo dục và xã hội. Đồng thờiluôn cập nhật và rèn tự luyệncho mình một nhân cách trưởng thành, lương tâm ngay chính, cảm thức về giá trị đạo đức và tinh thần. Có như thế tôi mới có thể điều khiển hành vi của mình, tập trung ý chí trong việc chu toàn nghĩa vụ với tha nhân. Nhờ đó, tôi biết kiểm soát xúc cảm và không chiều theo bản năng mù quáng, nhờ vào sức mạnh và ân sủng Chúa ban.

Đời sống thánh hiến của tôi sẽ ra sao? Mang lại lợi ích gì cho tôi và tha nhân? Phải chăng câu trả lời lệ thuộc rất nhiều ở khả năng và sự cố gắng của tôi. Để nhờ đó, tôi biết xây dựng một nếp sống vừa nhân bản, vừa tâm linh, giản dị, hài hòa và an vui nội tâm. Đồng thời biết thăng hoa những gì gọi là mặt trái của đời tu để có thể nhìn thấy đích nhắm ở cuối con đường.

Anawim-FMI

Nguồn://conducmevonhiem.org

Video liên quan

Chủ Đề