Chúng ta là những người trẻ mang trái tim vẹn nguyên cùng nhiệt huyết, sự tự tin khi rời khỏi sự che chở của gia đình, trường lớp để bước vào cuộc đời. Giống như đứa trẻ mới tập đi, chúng ta phải vấp ngã, và vấp ngã rất nhiều mới có thể đứng vững trên đôi chân của mình. Thành công sau nhiều lần thất bại mới là thành công đáng trân trọng nhất. Và những vết sẹo sau mỗi lần vấp ngã sẽ viết nên câu chuyện trưởng thành của riêng bạn.
Không thất bại chỉ có nghĩa là bạn không dám thử, không liều lĩnh, can đảm để thành công. Trên chuyến hành trình tự trưởng thành đầy đơn độc, sẽ không còn ai nâng bạn dậy mỗi khi vấp ngã như hồi bé nữa, vậy thì nếu không tự đứng dậy và tiếp tục bước, ai sẽ là người thay bạn đi nốt chặng đường phía trước?
Đừng sợ phải nỗ lực một mình trong đêm tối, vì những người tài giỏi hơn bạn ngoài kia vẫn đang miệt mài rất nhiều. Bạn có thể không nhìn thấy đường, nhưng chỉ cần không mất niềm tin, sẽ luôn có ánh sáng cuối đường hầm. Và vì đêm tối nào rồi cũng đến ngày mai, bình minh rồi sẽ lại rực rỡ.
Có người sẽ nói rằng con đường này không phù hợp với bạn. Những ồn ào xung quanh, những thất bại liên tiếp khiến bạn cảm thấy thất vọng, nghi ngờ bản thân, nghi ngờ chính con đường mà mình đã lựa chọn. Không sao cả, cứ kiên trì bước tiếp. Bạn không cần giải thích, không phải cố chứng tỏ điều gì cả, bởi con đường đó vốn cũng không thuộc về họ. Nếu không kiên trì bước tiếp, bạn sẽ chẳng biết mình có thể tiến xa đến đâu.
Sau cùng, thứ bạn đạt được không chỉ là thành công, hạnh phúc, mà còn là những trải nghiệm, là bài học về sự trưởng thành. Lúc bước đi thì khó khăn, nhiều thử thách, nhưng khi nhìn lại cả chặng đường mình đã qua, bạn mới thấy hóa ra bản thân đã gặp gỡ nhiều người, khám phá nhiều khung cảnh đẹp đẽ đến vậy.