Truyện mai táng tuổi 18 review năm 2024

Ta thích Sở Chi An, thích đã có chút khổ sở. Ta biết loại này ái bối đức, cũng chưa từng nghĩ tới chúng ta sẽ có cái gì tương lai.

Thẳng đến có một ngày, Sở Chi An đối ta nói, ta thích ngươi.

Hắn nói,

“An An, ta thích ngươi, ở sớm hơn trước kia.”

“Ngươi một chút đều cảm giác không ra sao?”

***

Đã từng hắn lấy ái vì danh đem Tô An bộ tiến trong giới, hiện giờ lại quy định phạm vi hoạt động, đem chính mình nhốt ở chỉ có hắn cùng Tô An hai người thế giới, rốt cuộc dung không dưới người thứ ba.

Những cái đó sự tình đều thành năm xưa bệnh cũ, chạm vào không được sờ không được. Mỗi đến căng không đi xuống thời điểm hắn tổng hội tưởng, Tô An vì cái gì muốn như vậy tàn nhẫn, thống khổ chịu không nổi thời điểm hắn cũng sẽ tưởng hận, chính là hắn luyến tiếc.

Hắn sở hữu ái cùng hận đều theo Tô An cùng chôn vùi ở cái kia mùa hè.

Này không phải một người ở tưởng niệm, bọn họ hai người từ đầu đến cuối đều ở chấp nhất ái, đây là bọn họ hai người tình yêu.

Vĩnh vĩnh viễn viễn, đời đời kiếp kiếp.

-----

Tag: Mùa hoa mùa mưa; Trưởng thành; Vườn trường

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tô An, Sở Chi An ┃ vai phụ: Tô phụ Tô mẫu, Sở phụ Sở mẫu, Vương Lam, Lục Phi, Trần Dương ┃ cái khác: Lão mục sư, bí thư tiểu thư, cùng với các vị mua nước tương nhân sĩ

Truyện Mai Táng Tuổi 18 của tác giả Kỳ Thanh Nguyệt kể về việc nắm giữ tình yêu thầm lặng như thế nào. Như thả diều, đôi khi chúng ta cho rằng mình đang kiểm soát được tình cảm của mình, nhưng thật ra, đôi khi lại khó điều khiển.

Tác giả họa tình yêu thầm lặng như thế nào đến mức đau đớn, xé lòng của nhân vật chính. Dù biết rõ tình yêu này không nên, tuy nhiên, hy vọng vẫn còn luôn được ôm trọn trong lòng.

Cho đến khi một ngày đẹp trời, người ấy bất ngờ thổ lộ tình cảm, tất cả những mong mỏi từ trước đó trở thành hiện thực. Tình yêu không còn là sự thầm lặng, mà trở thành cái gì đó có thật, làm tan chảy trái tim của nhân vật chính.

Nếu bạn yêu thích thể loại này, hãy thử đọc thêm các tác phẩm khác như Mùa Hè Nồng Nhiệt Tại Thị Trấn Pero hoặc Nhà Có Chính Thê trên Wattpad.VN!

"Mai táng tuổi 18" của tác giả Kỳ Thanh Nguyệt là một câu chuyện đầy cảm động về mối tình đồng giới của Sở Chi An và Tô An.

Sở Chi An và Tô An là trúc mã của nhau từ nhỏ, hai gia đình ngày ấy rất thân thiết thế nên vì vậy mà tên của họ cũng được đặt khá giống nhau. Tuy cùng lớn lên bên nhau, nhưng tính cách của Sở Chi An và Tô An lại rất khác nhau.

Sở Chi An là người trầm tĩnh, ít nói, có đôi chút lạnh lùng với mọi người xung quanh, thế nhưng anh lại rất thích trêu chọc Tô An. Còn Tô An từ nhỏ là một người hơi nhút nhát đối với người lạ, nhưng lại cực kì hoạt bát khi ở với người thân, thành tích học tập của cậu không tốt lại thêm cơ thể yếu ớt nên hay bị bắt nạt, và những lúc ấy Sở Chi An sẽ ra mặt giúp đỡ cho cậu.

Qua từng ngày tiếp xúc bên nhau, rồi cũng đến lúc Tô An nhận ra bản thân không biết từ bao giờ đã thích Sở Chi An. Tô An ngây thơ lo sợ nhưng lại mừng vui mà đón nhận tình yêu mà cậu cho rằng sẽ không có kết quả, cậu chấp nhận cất riêng nỗi lòng của mình mà chôn sâu đến tận cuối cuộc đời mà không để Sở Chi An biết đến. Thế nhưng, trái với ý nghĩ của cậu, người mà cậu thích_Sở Chi An ấy vậy mà cũng thích cậu, thậm chí còn thích cậu từ lâu. Cũng từ đây, Sở Chi An và Tô An đã bắt đầu ở bên nhau, dù có nỗi lo sợ nhưng họ đều chấp nhận vượt qua mà ở bên nhau.

Thời gian cứ vậy trôi đi, Sở Chi An và Tô An đều thuận lợi mà đậu vào cùng một trường đại học. Ngày nhận giấy nhập học cũng là ngày mà cả hai phải trải qua những thử thách đầu tiên, khi ba mẹ của Sở Chi An biết tin hai người quen nhau, họ đã ra sức ngăn cản, ba Sở đánh đập Sở Chi An, còn mẹ Sở thì luôn khóc lóc xin cậu tha cho anh. Ngày ấy cả hai đều chịu những nỗi đau riêng, thê nhưng họ chỉ cần tình cảm của đối phương để xoa dịu, để cùng nhau vượt qua.

Lên đại học cả hai quyết định ở trọ, Tô An vẫn thường xuyên trở về nhà thăm ba mẹ Tô. Trong một lần về nhà, cậu nghe tin con trai nhà cô Lục_đồng nghiệp đã về hưu của ba cậu, vì thích một người đàn ông mà bị bà đánh mắng không ngớt. Và không lâu sau đó cô Lục vì không chịu được lời bàn tán ác ý mà tự tử, sau hôm đó người con trai kia cũng không thể thoát khỏi cảm giác tội lỗi mà tự tử theo.

Đối với Tô An, sự việc ấy không khác gì một lời cảnh báo cho những gì xảy ra sắp tới đối với cậu. Cậu biết được cách mà người đời coi việc đồng tính luyến ái không khác gì bệnh tật, những áp lực từ gia đình từ người xung quanh lớn đến như thế nào. Cậu thật sự sợ rồi, nhưng cậu lại rất muốn ở bên Sở Chi An, cậu không muốn anh biết, sợ anh sẽ thực sự từ bỏ.

Nhưng rồi cuối cùng thì sao, giấy cũng không gói được lửa, chuyện giấu đến mấy rồi cũng bị phát hiện. Ba mẹ Tô An khi biết tin đã bắt nhốt cậu, ép cậu chia tay, cậu đau lắm, nỗi đau của cậu không còn gì có thể xoa dịu được nữa, cậu bắt đầu những hành vi tự ngược đãi bản thân, cả người cậu không biết bao nhiêu vết thương do chính cậu gây ra để thỏa mãn tạm thời nỗi đau của cậu.

Để rồi sau tất cả, cậu đã quyết định kết thúc cuộc đời mình trước mặt mọi người, trước mặt ba mẹ cậu trước mặt anh. Cậu thả người rơi giữa không trung khoảnh khắc mà cậu sẽ không còn đau khổ và cũng là khoảnh khắc mà cậu đã bỏ anh mà ra đi mãi mãi.

Sở Chi An: "An An, em chỉ cần biết rằng anh thích em đến mức bằng lòng cho em mạng sống."

"Năm tám tuổi anh chỉ chơi với em, năm mười tám tuổi chỉ thích em, năm tám mươi tuổi vẫn chỉ thích em.

Từ khi bản thân có ký ức, em đã đi qua cả cuộc đời anh.

Toàn bộ thanh xuân và cuộc đời của anh đều dùng để yêu em."

Tô An: "Anh ơi, em vừa hỏi chú cảnh sát và bác sĩ rồi, họ nói em thích anh không phạm pháp, cũng không phải bệnh. Em thật sự rất vui."

"Kiếp sau nhé, kiếp sau em làm con gái, chúng ta vẫn cùng nhau lớn lên, làm thanh mai trúc mã, cấp ba yêu đương, sau đó đến khi lớn rồi anh đến nhà cưới em, được không?"

Bộ truyện này đã lấy được khá nhiều nước mắt của mình rồi đấy, ngồi viết lại review thế này mà mình của xém khóc thêm mấy lần nữa ấy. Có lẽ truyện được kể qua góc nhìn của Tô An, nên khi đọc mình cảm nhận được sự nhạy cảm của tâm hồn ngây thơ của cậu ấy. 18 tuổi là độ tuổi quá đẹp của một đời người, độ tuổi mà ta nguyện hiến dâng trái tim yêu mãnh liệt và nồng cháy. Một độ tuổi còn quá trẻ để phải chịu đựng những tổn thương đau khổ, những áp lực từ xung quanh. Và nếu phải ở trong hoàn cảnh ấy, liệu ta có đủ tự tin để vượt qua không?

Bài review của mình xin kết thúc tại đây, cảm ơn các bạn đọc nhé, chúc mọi người vui vẻ và hạnh phúc!

Chủ Đề