Bao nhiêu ngày kể từ 13/11/2005
Những diễn biến mới quanh nhà bất đồng chính kiến Hoàng Minh Chính, với việc ông và gia đình ở TP Hồ Chí Minh bị sách nhiễu tiếp tục thu hút sự quan tâm của thính giả và độc giả BBC Việt Ngữ. Sau hơn 2 tháng chữa trị hai trọng bệnh ung thư tại Hoa Kỳ, ngày 13/11/2005 ông Hoàng Minh Chính trở về Việt Nam và hiện nghỉ an dưỡng tại nhà con gái ở Quận 1, Tp. Hồ Chí Minh. Cuộc phỏng vấn giữa ông Chính và Ban Việt ngữ, được thực hiện trước khi ông về Việt Nam ít hôm, đã đề cập tới những thắc mắc của thính giả BBC quanh chủ đề tự do dân chủ và tôn giáo mà ông đã phát biểu trong thời gian ở Hoa Kỳ. ---------------------------------------------------------------------------------------- Hoang Huy, Los Angeles, USA HT, Thanh Hóa NGUYEN THANH LONG, tp Hồ Chí Minh NGUYEN THANH, tp Hồ Chí Minh Quan sát viên Bởi thế tôi mới đề nghị "tập", dù tôi tập mãi không xong, nhưng sau khi đọc ý kiến của bạn Drak, Hà Nội với nhiều dẫn chứng hoang tưởng, và tâm sự "sinh viên bọn tôi ngồi với nhau đôi khi cũng có những điều không hài lòng về nhà nước mình nhưng xét cho cùng chúng tôi đang được sống trong 1 xã hội hòa bình và ổn định" rồi bạn Sinh Viên này còn đem so sánh giữa cha truyền con nối Công Quyền ở VN với cha truyền con nối Tài sản Gia đình ở các nước, để hóa giải sự bất công, hà lạm ở VN, thì tôi phát hoảng không dám lửng lơ nữa, vì "gió" ở xã hội VN bây giờ là bão, là sóng thần nó không chỉ làm người ta phải ngả theo, mà còn tàn phá con người tả tời thành vô tri, vô cảm, chẳng khác nào những sinh vật lớn lên từ ống nghiệm, những robot làm ra từ xưởng máy. Manh, TPHCM Cuộc CMT* nổ ra ở Sàigòn đã góp phần đưa đến thắng lợi của CMVN ở Ba Đình hay sự vùng lên của nhândân SG-Gia định-Chợ lớn mà VN mới có ngày thống nhất hôm nay. Thế thì vì sao người TPHCM lại ủng hộ HMC hôm nay? Nếu nhìn lại lịch sử của Sàigòn bạn sẽ thấy TP này quả thật chịu quá nhiều thiệt thòi. Nhân dân miền nam đã hy sinh chế độ T! ự do Dân chủ của họ vì sự nghiệp thống nhất đất nước nhưng khi đã chiếm quyền thì chính người miền nam lại phải chịu quá nhiều cay đắng và thiệt thòi trong học tập, sinh hoạt, phát triển và làm việc. Nhiều năm sau giải phóng người miền nam có trí thức phải đi vá xe đạp, xe ôm, buôn thúng bán bưng, culi...vì không ai sử dụng họ. Khi đi làm thì những vị trí "ngon lành" như hải quan, thủy thủ,...được ưu ái giành cho con em miền Bắc. Những câu truyện 5 lần đỗ thủ khoa Đại học mà không được học của thí sinh miền nam nhan nhản khắp nơi mà một số báo chí cũng có phản ảnh thời bấy giờ. Chắc bạn ở miền Bắc sẽ không thể hiểu được điều đó đâu. Việc đói rách vì nước nghèo thì ai cũng cảm thông nhưng mình đói vì không phải mình dốt không có người tài mà vì người tài không được trọng dụng chỉ vì họ thuộc thành phần khác có chính kiến khác. Nếu một cách sòng phẳng phải chăng người miền Bắc hay Hà Nội nói riêng phải xin lỗi người miền Nam và Sàigòn như một chính ngôn quân tử? Nên nhớ rằng hơn 1/2 tổng sản lượng quốc gia của VN hiện nay là của miền Nam và cái TP Sàigòn này đó. PMC, Hà Nội Còn Việt Nam chẳng nhẽ chúng ta vẫn tự hào về chiến thắng đế quốc Mỹ, thực dân Pháp, ĐCS, huy chương vàng sea game. Riêng tôi, tôi mong một ngày người Việt không còn phải làm thuê cho nước ngoài mà là điều ngược lại lúc đấy chúng ta mới dám ngẩng mặt lên nói với mọi người rằng dân tộc Việt Nam là một dân tộc vĩ đại. Nhiều bạn không hiểu rằng tại sao cụ HMC ở cái tuổi gần đất xa trời mà vẫn còn có những phát biểu như vậy, xin thưa bởi vì cụ là một người yêu nước chân chính dám xả thân đâu có kể gì tuổi tác. Nhiều bạn nói tại sao cụ từng là đảng viên mà lại quay lại nói xấu đảng xin thưa chính vì cụ là đảng viên nên cụ hiểu được sự thối nát, tàn bạo của đảng. Thành thật mà nói tôi cảm thấy tự hào vì đất nước Việt Nam có những con người cương trực, dũng cảm, bản lĩnh, uy vũ bất năng khuất như cụ. Chúc cụ và gia đình luôn mạnh khoẻ. DVM, Hà Nội Ông HMC bị cuốn theo trào lưu cách mạng ở thời kỳ đầu của CMT8 do Việt Minh lãnh đạo, người thanh niên nhiệt huyết đã từng lập được một ít chiến công và ở thời kỳ mà đất nước đang bị chia cắt cuối thập kỷ 50 của thế kỷ 20, ông được Đảng LĐVN cử đi Liên Xô học. Thời kỳ này ở LX có sự thay đổi nhận thức rất lớn về cách nhìn nhận thế giới của một bộ phận những người cộng sản tại LX, ông HMC cũng bị chính trào lưu đó "thôi miên". Tư tưởng trào lưu đó là: Lần đầu tiên, một nhà lãnh đạo CS của nước lớn xét lại chủ nghĩa Lênin là công nhận hệ thống TBCN như là một thực tế khách quan cùng tồn tại song song với CNXH, mà trước kia học thuyết cũ nói rằng "CNXH là người đào mồ chôn CNTB", có nghĩa là "vô sản toàn thế giới đoàn k! t lại và đánh đổ CNTB, xây dựng thế giới đại đồng, xóa bỏ bóc lột". Thực chất của tư tưởng này, vào thời điểm đó là duy trì thế giới hiện tại và cùng tranh đua xây dựng kinh tế giữa hai phe TBCN và XHCN, nhằm chứng minh tính ưu việt của hai chế độ. Tư tưởng này xét trên khía cạnh toàn cầu là tư tưởng có xu hướng tiến bộ, mong muốn thế giới đa dạng và hòa bình. Nhưng tư tưởng này nếu áp dụng ở Bắc Việt Nam CS thời kỳ đó thì lại chuyện khác: người CSVN muốn thống nhất Việt Nam bằng mọi cách. Phải nhìn nhận khách quan là: để thống nhất Việt Nam thì không có hoặc quá ít cơ hội thực hiện bằng hòa bình. Người Bắc Việt Nam không có sự lựa chọn nào khác là dùng vũ lực để thu giang sơn mà cha ông ta không biết bao đời gian khổ cay đắng để có được (330.000Km2 đất liền) và là đối trọng rất quan trọng với một anh bạn Bắc triều thích làm Ông trời, trong khi đó các con đường hòa bình để thống nhất giang sơn ngày một xa xôi kể từ khi GĐ họ Ngô bị giết và người Mỹ thích tự làm lấy mọi việc mà không tôn trọng đồng minh VNCH. Cũng lúc ấy ông HMC tung ra cái tư tưởng thủ tiêu đấu tranh vũ trang để thống nhất đất nước, duy trì hai nước Việt Nam, một theo Mỹ và một theo XHCN. Trời ơi, nếu ai đã từng đọc Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, nếu ai có được nỗi nhục khi các vua Việt ta phải nhục nhã nhận làm phên dậu của TQ và hàng năm đưa bạc vàng, châu báu và các sản vật sang cống tiến các ông con trời thì mới hiểu được 330.000Km2 đất đai của Đại Việt là thế nào và có thể phải chấp nhận gian khổ và mất mát để thống nhất càng nhanh càng tốt. Bởi vì bọn nước lớn (LX, TQ, Mỹ) đã chặt đôi đất đai cha ông mình mà không cho người Việt Nam ta tự quyết (kể cả người bắc lẫn người nam). Phải nói thêm rằng, chính phủ Hà Nội cũng biết rất rõ cái cách hành xử ngạo mạn và trịch thượng của các nước lớn (TQ, LX, Mỹ ), họ đặt lợi ích của chính họ lên trên hết chứ không phải cho dâ! n Việt Nam ta nhiều đâu. Người miền Nam (VNCH) thì ảo tưởng vào Mỹ, còn chính quyền Hà Nội lại cả tin vào tình anh em vô sản của các nước lớn LX và TQ. Chính những người CSVN biết rõ khá sớm các dã tâm của các thế lực siêu cường chia chác lãnh thổ Việt Nam ta, như từng đã làm ở Đức, ở Triều Tiên. Nước ta trở thành phên dậu của hai khối để tránh phải đối đầu trực tiếp. Cần phải nói thêm rằng, thời kỳ lính Mỹ buộc phải rút khỏi miền Nam VN, Việt Nam đã không thể thống nhất bằng hòa bình. Có ông bạn lớn của chính quyền Hà Nội càng không muốn có một Việt Nam thống nhất, rất không muốn, bởi vì sẽ bất lợi cho đồng minh của họ ở Campuchia và bất lợi cho chính họ. Họ đã cắt đứt hản các viện trợ cho Bắc Việt, họ đang nuôi dưỡng những th! ế lực chống phá Việt Nam mới, họ gọi chúng ta là tiểu bá Thời điểm đó những người có tâm huyết vì một nước Việt Nam thống nhất và hùng mạnh và độc lập, cũng là ước mơ hàng nghìn năm của người Việt chúng ta không chấp nhận Việt Nam chia cắt và suy yếu. Người thỏa mãn với quyền lực và chấp nhận chung sống hòa bình để hưởng lợi và cai trị dân như Bắc Triều Tiên ở Việt Nam ta cũng có nhưng không nhiều và bị buộc phải đẩy ra khỏi cuộc chơi, những người đó bao gồm cả ông Hoàng Minh Chính. Nói dại, giả sử trào lưu của chủ nghĩa xét lại ở Việt Nam hồi đó thắng thế thì hôm nay Bắc Nam VN vẫn chia cắt, chiến tranh lạnh còn lâu mới chấm dứt, mỗi thế lực còn thao túng một nửa nước Việt Nam ta, dân ta đã nhược tiểu, tiếp tục nhược tiểu hơn. Đừng ảo tưởng vào các thế lực ngoại bang, đó là suy nghĩ của nhiều thế hệ người Việt từ cổ chí kim. Ông Hoàng Minh Chính đang ảo tưởng vào các thế lực ngoại bang nên bị đại đa số người dân Việt Nam không thích, không ủng hộ. Đa số người Việt Nam thích tự làm lấy mọi thứ, và cũng không đến nỗi tự đóng cửa, không chịu học hỏi các tinh hoa của nhân loại. Những người Việt Nam cùng thời với ông Hoàng Minh Chính đã quá thấm thía khi các nước lớn xâu xé mình. Người Việt Nam thích nói chuyện sòng phẳng và bình đẳng với các dân tộc khác, không thích cúi mình rất tôn kính một thế lực nào, nhưng sẵn sàng bắt tay làm bạn với bất kỳ ai và cũng có quyền không thích chơi với ai, đó là lòng tự hào của người Việt ta kể từ khi thoát khỏi cái nh! c là làm phên dậu cho các nước lớn. Ông Hoàng Minh Chính đã hạ mình trước nước lớn, làm nhiều người Việt liên tưởng đến Mạc Đăng Dung thủa trước, đó làm sai lầm lớn nhất mà ông Chính phạm phải. Có một số người nói rằng: Bắc Việt Nam ngày trước cũng dựa vào thế lực của hai nước lớn trong phe XHCN để đè bẹp VNCH, nhưng người viết cũng nghĩ là: chính quyền Hà Nội biết lợi dụng họ để đạt được mục đích thống nhất giang sơn và khôn khéo thoát khỏi cái gậy chỉ huy của họ để không quá bất ngờ ở Campuchia và biên giới phía Bắc năm 1979 và hơn hết có một Việt Nam bây giờ không phụ thuộc vào kinh tế Hoa Kiều như một số nước khác. Việt Nam hiện nay cũng còn nhiều việc phải làm, nhưng đang hàng ngày chứng kiến sự lớn mạnh của mình và đứng thẳng lưng, còn những việc chưa được, dân ta đây đó còn có người chưa hài lòng về chế độ hiện tại. Nhưng mọi người tin rằng Việt Nam sẽ có một tương lai sáng lạn mà trong lịch sử Việt Nam ta về trước chưa bao giờ làm được. Nếu mai đây kinh tế nhiều thành phần phát triển thì cũng có nhiều quyền lợi khác nhau và bản thân nó sẽ tạo ra các đòi hỏi phải cải tổ về chính trị. Tự do là điều rất tốt, nhưng tự do đến mức không còn chính phủ lại là một đại họa, giống như người ta đi đường, tham gia giao thông mà ai muốn đi vào phía nào theo ý thích, bỏ hết đèn tín hiệu, muốn chạy tốc độ nào tùy thích thì hậu quả khôn lường. Tự do cũng phải đấu tranh, nhưng phải có lý luận thuyết phục và phải có nghệ thuật khôn khéo, phải tự mình làm, đừng chạy ra nước ngoài để cúi mình xin đừng đầu tư tiền của vào Việt Nam và xin xỏ dân chủ của họ như ông Hoàng Minh Chính đang làm, và cũng dễ hiểu là có nhiều người Việt Nam không thích cách làm của ông Chính. Vài dòng suy nghĩ của một người dân yêu thích tự do bình đẳng và bác ái và mơ ước một Việt Nam có những người biết đấu tranh và dựng xây trong hòa bình. Tony, Canada A&A, Tuy Hòa Cũng chính do cái não trạng hẹp hòi, độc đoán, duy ý chí, muốn áp đặt cái khái niệm ngu xuẩn nầy lên dân chúng để dễ bề cai trị mà những người cộng sản đã đưa Đất Nước vào những nẻo đường khủng hoảng và bế tắc. Nếu cái khái niệm đó đã từng dẫn dắt bao nhiêu thanh niên ưu tú của Ba Miền Đất Nước cầm súng giết nhau trong hận thù, chia rẽ, thì bây giờ lại đang làm phân hóa dân tộc, chia rẽ đồng bào, một sự chia rẽ ý thức hệ và tư tưởng chưa bao giờ trầm trọng như thế trong lịch sử của Dân Tộc Việt Nam. Thật ra, chắc chắn chỉ còn một thiểu số là u mê cách chân thành trong khái niệm yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội vì đã được thấm nhuần trong hệ thống giáo lý tinh vi và rộng khắp được độc quyền rao giảng bằng mọi phương tiện trên Đất Nước nầy; còn lại, hoặc là chấp nhận như một bạn già thân tín đã lỡ theo nhau suốt cả cuộc đời, làm sao có thể ly dị, hoặc là một sự chấp nhận giả hình để làm một thứ vũ khí hiệu quả che chắn cho địa vị được ăn trên ngồi trước. Còn lại, đại bộ phận, người ta đã ý thức rằng yêu nước không cần phải yêu chủ nghĩa xã hội. Cũng có một số khác, cực đoan! hơn, khi khám phá ra những sai trái và ảo tưởng c! ủa h thống tư tưởng xã hội chủ nghĩa Mác-Lê, thì lại cho rằng Yêu Nước thì phải từ bỏ chủ nghĩa xã hội. Cụ Hoàng Minh Chính là một trong những con người đó. Nhưng cho dù chấp nhận khái niệm nào, thì chủ yếu là không được đánh đồng giữa Đất Nước và Ý thức hệ, giữa Tổ Quốc Việt nam và chế độ cai trị. Đất Nước, Tổ Quốc Việt nam là trường tồn, bất biến. Còn chế độ chính trị hay chủ nghĩa được vận dụng để xây dựng chế độ chỉ là những cơ chế tồn tại theo từng thời gian thích hợp. Có ai dám cho rằng, các chế độ phong kiến thời Trần Thánh Tôn, Lê Thánh Tôn là xấu, là không thích hợp vì không được xây dựng trên nền tảng chủ nghĩa xã hội? Cũng thế, cho tới thế kỷ 21 nầy, các chế độ chủ nghĩa xã hội ở Đông Âu, ở! Liên Sô đều đã đội nón ra đi, nhưng Đất Nước Nga, Ba Lan, Tiệp Khắc, Hung-ga-rivẫn tồn tại và phát triển nhịp nhàng trong chế độ Dân chủ đa nguyên. Còn nếu cứ lý luận rằng, các chế độ chính trị hiện nay của Nga và Đông Âu chỉ là sự áp đặt của trò diễn biến hòa bình của các thế lực thù địch với chủ nghĩa xã hội, thì quả thật chả còn gì để nói. Thế nhưng, hình như lập luận nầy vẫn được nhai đi nhai lại trong hệ thống tuyên truyền của Đảng Cộng Sản Việt Nam, Nhà Nước Việt Nam, chỉ vì một lý do duy nhất: sợ chế độ sụp đổ! Nếu cho rằng: Đất Nước đang cần một sức mạnh tổng hợp, đang cần mọi thành phần, mọi giới cùng nỗ lực chung tay xây dựng Ngôi Nhà Việt Nam, thì các nhà lãnh đạo Việt nam hiện nay phải trung thực mà nói to lên cho toàn dân rằng: Đã đến lúc, đồng bào có thể yêu nước theo cách của riêng mình, không cần phải chấp nhận chủ nghĩa xã hội. ; và nếu can đảm hơn, thì hãy la to lên: Chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản không còn thích hợp và cần thiết nữa cho Việt Nam trong giai đoạn công nghiệp hóa và hiện đại hóa. Nếu đồng bào nghe được tiếng nói cởi mở đó, lập trường thông thoáng và dân chủ đó, thì chắc chắn, muôn triệu người, cho dù bất đồng chính kiến, khác biệt ý thức hệ, khác tín ngưỡng tôn giáo sẽ nhất tề đứng lên nắm tay mà xây dựng Tổ Quốc, Đất Nước. Nếu không lầm thì chính bài viết Đại đoàn kết, và Góp ý với Đại Hội Đảng của cựu thủ tướng Võ Văn Kiệt cũng đã phần nào liên hệ đến vấn đề thiết thân nầy. Xin trích một đoạn ngắn: Từ kinh nghiệm đó, chúng ta phải thẩm tra xem ngày nay đang có những gì cần phải tiếp tục tìm tòi, phải biết tìm mọi cách phát huy sức mạnh của toàn dân tộc, tạo động lực mới để bứt phá, tìm ra những hướng sáng tạo mới trong các bước đi để bắt kịp được nhịp phát triển của thời đại. Cần phải rạch ròi và sòng phẳng chỉ ra những hướng đi đang còn bị ngộ nhận và quy kết đơn giản là chệch hướng, liệu có đúng là chệch hướng không .... Điều này trong bản báo cáo còn quá mờ nhạt. Chẳng lẽ, phải đuổi kịp với thiên hạ là chệch hướng, để đất nước tụt hậu ngày càng xa là đúng hướng. Vâng, điều mà các nhà lãnh đạo Cọng Sản hiện nay phải rạch ròi và sòng phẳng đó chính là không được đánh đồng Yêu nước và Yêu chủ nghĩa xã hội để chụp mủ, qui kết phản động, diễn biến hòa bình, phản bội tổ quốc lên đầu những kẻ đang có lòng với Dân tộc Đất Nước theo cách của riêng họ như cụ Hoàng Minh Chính, Trần Khuê, Nguyễn Thanh Giang, BS Nguyễn Đan Quế, Hòa thượng thích Quảng Độ, LM Nguyễn Văn Lývà đông đảo đồng bào trong cũng như ngoài nước, cho dù không lên tiếng, nhưng đang thấp thỏm đợi chờ những đường lối đúng đắn, những chính sách phù hợp của những người điều hành Đất Nước. Nếu cùng nhận thức như thế, thì những tuyên bố hay việc làm của những người như cụ Hoàng Minh Chính chỉ làm tăng thêm! hương sắc trong vườn hoa tư tưởng của Đất Việt mà thôi. Không nêu tên Nguyen Mai Hoa, Hưng Yên Tôi chả tâng bốc CS nhưng các cụ đã nói: Có thực mới vực được đạo. Vấn đề ở đây là làm thế nào để đưa tất cả bọn tham quan ra trừng trị và hãy cổ suý cho các nhà báo đang ngày đêm điều tra, viết bài để lôi ra ánh sáng bọn tham quan trên và thu hồi những gì mà bọn chúng ăn cắp trả lại cho dân. Lôi ra ánh sáng bọn lợi dụng chức quyền đưa con em, họ hàng và đồng hương vào các vị trí ngon ăn trong các cơ quan nhà nước. Mong mọi người hãy để ý theo dõi và cổ vũ cho các nhà báo tuyệt vời này (VD như các phóng viên của báo Thanh Niên) Hãy đọc và suy ngẫm! một đánh giá của Tuần san Economist mà báo Thanh Niên đã đăng tải (28/11/05) Không nêu tên, TP HCM David Nguyễn, San Jose, Hoa Kỳ Nếu Đảng CS của anh và cụ Chính dám làm một cuộc cách mạng đem lại tự do, dân chủ, nhân quyền đích thực cho VN thì đảng của anh và cụ Chính sẽ trở thành một chính đảng lẫy lừng được nhân dân VN dốc lòng ủng hộ. Lúc ấy Đảng CS đâu còn sợ hãi gì một chế độ dân chủ đa nguyên đa đảng nữa. Còn hiện tại chính một cán bộ, một đảng viên thuần thành như anh cũng đã phải buông lời phán xét chế độ cai trị hiện tại là thối nát quan liêu. Chính vì vậy mà những lời kêu gọi nhân dân VN trong và ngoài nước phải đấu tranh để dòi hỏi tự do, dân chủ và nhân quyền cho VN của cụ HMC đã trở nên "MỘT CƠN ÁC MỘNG" đối với tập đòan lãnh đạo Đảng và nhà nước VN hiện nay. Xin hẹn được phép bắt tay anh Nguyễn Chiêu Phong một ngày nào đó đất nước và dân tộc thoát qua được "CƠN UNG THƯ...ĐỎ" như tình hình hiện nay. Le Quang, Ho Chi Minh City Liệu sau việc 9 ngư phủ VN bị cảnh sát Trung Quốc giết thì một số người vẫn còn bưng bợ, bán linh hồn cho quỷ dữ? Nguyen Loan, Hanoi Bui Khang, Riverside, USA Tôi xin mạo muội đưa ra một số tiên đề chính trị dưới đây, nếu các bạn không đồng ý với bất cứ tiên đề nào dưới đây thì coi như tôi với bạn không thể tranh luận được. 1. Dân chủ là xu thế tất yếu, không thể thay đổi của thời đại; 2. Định nghĩa dân chủ rất phức tạp. Theo tôi, có thể hiểu dân chủ là một cơ chế xã hội mà trong đó mọi người dân có quyền phát biểu ý kiến trong ôn hoà, bất bạo động. Đó là một xã hội mà ý kiến dù có trái ngược đến đâu đều phải được tôn trọng và quyền quyết định cuối cùng sẽ thuộc về đa số qua phổ thông đầu phiếu. 3. Riêng đối với Việt Nam, đảng CS VN không phải là tổ quốc Việt Nam. ĐCSVN không phải là mẹ Việt Nam. Đất nước Việt nam có hơn 80 triệu công dân thì ĐCS với khoảng 2 triệu đảng viên không thể đại diện cho đất nước được. Về khía cạnh lịch sử, có thể nói ĐCSVN là một đảng chính trị lớn, có nhiều ảnh hưởng tốt và xấu đến lịch sử VN trong thời gian qua. Dựa trên những tiên đề trên đây, ta có thể thấy hiện tại VN không hề có dân chủ thật sự. Tôi chưa bàn đến những gì cụ HMC nói đúng hay sai. Cụ HMC là một công dân của nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, cụ có quyền tự do ngôn luận trong ôn hoà, bất bạo động, giống như trong hiến pháp Việt Nam đã ghi. Nếu ai không đồng ý với cụ Chính thì có thể tranh luận một cách công khai trên báo chí hoặc diễn đàn. Điều này không thể xảy ra tại Việt Nam hiện nay. Câu hỏi tại sao thì các bạn có thể tự hiểu. Nếu như ĐCS tự tin là mình được mọi người VN tin tưởng thì tại sao lại phải sự những ý kiến đối lập lẻ loi? Nếu ĐCS thực sự được người dân yêu mến thì chắc chắn ĐCS sẽ trhắng trong mọi cuộc bầu cử dân chủ, đa nguyên. Vàng thật thì sợ gì lửa? Còn một số ý kiến cho rằng nếu có đa đảng thì VN sẽ loạn. Nói như vậy thì chẳng phải gián tiếp chê dân VN mình là ngu si, không đủ trình độ để biết đâu là đúng, là sai hay sao? Một thiểu số có thể sai, chứ ý kiến của đa số thì khó sai lắm. Nguyen Thanh Long, HCMC Các bạn nên mở rộng tai mắt ra mà nghe, mà xem ở nước ngoài kia, họ được tự do biểu tình, tự do nói lên ý kiến của mình v.v Và thử nhìn lại VN xem, ai mà có một chút hành động nào liên quan tới chính trị, gây ảnh hưởng tới quyền lợi ĐCS là bị gắn ngay cho cái tội phản động. Tôi mới vừa đọc trên báo Tuổi Trẻ có mục nói về một công dân 18 tuổi ở Mỹ tự tranh cử cgức thị trưởng và thắng cử. Thử hỏi ở VN có chuyện đó không? Tôi bảo đảm với các bạn rằng đến khi nào ĐCS sụp đổ thì lúc ấy VN mới phát triển được. Hãy thử nhìn lại trình độ của các nhà lãnh đạo đất nước ta hiện nay xem, tôi đảm bảo với các banh rằng họ thua chúng ta xa. Thế thì tại sao họ không chịu xuống? Bởi họ muốn ăn cho đã, đến lúc họ chết thì mọi chyện đã xong xuôi. Nói không chừng trong số các ý kiến phản đối ông HMC là do họ cố tình đưa lên đấy thôi. Tôi có đọc qua bài báo nói về chuyện bà Hải và hàng xóm hăm doạ ông HMC và con cái ông, thật ra đó là do CS xúi giục, bởi vì theo như một bạn tự xưng là cháu bà, thì bà bị công an ép làm, bởi không làm thì sẽ bị gán cho cái tội thông đồng với ông, thế thôi. Tôi đồng ý với ý kiến này. Họ làm như vậy để nói với mọi người rằng ở VN không ai đồng ý với ông HMC, để chứng minh họ đúng. Nếu nói VN tự do, thế tại sao ông HMC lại bị cô lập như vậy? Lại còn những chuyện mà bà con và bà Hải làn, tại sao chính quyền không can thiệp, không bảo vệ ông? Bởi chính họ xúi giục, bảo kê, và cũng là để dằn mặt ông và tất cả những ai đang có ý định như ông. Nguyen Tu, Ninh Binh Việt Nam là đất nước còn nhiều khó khăn bởi chiến tranh. Bất kỳ ở một đất nước nào cũng vậy, chính quyền nào mà chẳng có tham nhũng tiêu cực, khả năng quản lý. Nhưng tôi thiết nghĩ rằng chúng ta không nên quay lưng lại nó mà chúng ta hãy xây dựng nó chứ? Tôi cũng không hiểu được với cái tuổi làm ông như ông Chính, sau này sẽ dạy con cháu như thế nào? Ông ấy sẽ phải sống trong dằn vặt và tủi hổ vì đã động đến lòng tự hào dân tộc của mỗi người dân Việt Nam! Le Tuan, Boston, USA Ho Trang, Nha Trang vinaso, HCMC Nếu ông HMC thật sự muốn đấu tranh vì chính nghĩa thì điều đó sẽ xảy ra. Còn riêng bản thân tôi, tôi rất khâm phục ông HMC. Tôi cầu chúc cho ông luôn khoẻ mạnh và thành công trong chuyến đi trở về Việt Nam. Phạm Quang, Saigon NVLinh, Hà Nội Tôi không tán thành hoàn toàn với ý kiến của ông HMC, xong sẽ là rất không chấp nhận bà Hải và những người khác có tư tưởng "hắt nước" vào nhà (con gái) ông HMC. Đó là hành động bỉ ổi, vô văn hoá. Dù thế nào đi nữa, ông HMC cũng là một con người. Chúng ta cần phải đối xử với nhau là 1 con người đã! Tôi cũng ko đồng ý với ông GS. Trần Hữu. Là người làm khoa học, GS Trần Hữu ko lên dùng những từ ngữ ""mạt sát"" ông HMC như vậy. GS có đủ tài thì viện dẫn các học thuyết xã hội để chứng minh rằng Marx luôn đúng, để phản bác lại ông HMC - thế thôi. Tôi không cho là ĐCS xấu. Nếu không có Đảng, có lẽ tôi cũng không có ngày hôm nay. Chắc chắn là như vậy. Song càng ngày (nhiều những con người của) Đảng càng tỏ ra trì trệ, vô lương tâm và thiếu văn hoá, đã đi ngược lại với mong muốn của Đảng và của NDVN. Hãy xem bao nhiêu người Hà Nội, Sài Gòn, và các TP khác đanh sở hữu nhiều biệt thự, xe hơi đắt tiền v.v. trong khi nhiều người lao động VN đang khốn khổ ở Malaysia, Taiwan, Russia...? Hãy xem bao nhiêu cô gái ở Cần Thơ, Trà Vinh ...đang được rao bán như một món hàng ngoài trợ (mở), và giá thì rất rẻ - 150 - 200 ngàn (trading benifit?). Là người Việt, tôi thấy đau đớn lắm. Không mong lật đổ CS, nhưng mong Đảng CS hãy thay đổi để nhiều người dân bớt khổ. Muốn VN tốt hơn, mỗi chúng ta xin hãy là một người tốt - tốt với những người thân yêu và xung quanh mình. Thật là buồn khi chính người VN, có điều kiện kinh tế, có tri thức, đang sống ở US, Franch, Germany v.v. lại đối xử ghẻ lạnh với chính người đồng hương của mình. Có lẽ sự ghẻ lạnh, thờ ơ với cộng đồng của mình là bản chất của người Việt chăng? nếu như vậy thì khó cho VN lắm lắm. Xin cảm ơn BBC. Phạm Trieu, HCMC Những điều ông HMC nói trên diễn đàn là hoàn toàn đúng. Việt Nam làm gì có dân quyền, ngay cả chuyện đi chống đối luật nhân quyền do Mỹ đưa ra thì cũng thể hiện rõ VN không có nhân quyền, nội dung luật nhân quyền thì không đăng lên báo mà chỉ toàn nghe nói là đông đảo tầng lớp nhân dân lên án. Tôi thử hỏi một cô bạn đã cùng tập thể trường cô ta đi ký chữ ký để chống đối luật là nội dung nó nói gì thì cô ta bảo là ban giám hiệu bắt đi ký nếu không thì trừ điểm thi đua chớ có biết cái luật này nói gì đâu, vậy thì nhân quyền nó nằm ở đâu, có ai chỉ dùm tôi không? Nhân quyền gì mà báo không giám viết lên sự thật, nhân quyền gì mà một anh thợ hồ trong khi xây nhà đào được cục vàng thì bị khép tội tham lam, tham ô tài sản XHCN (một điều phi lý chưa từng có), v.v... Nói về cái phi lý của Chế độ CS thì nói hoài không hết, chỉ mong cuộc sống có đủ cơm ăn qua ngày và ngồi viết chính kiến thể hiên nhân quyền của mình trên internet là vui rồi chư biết bao giờ mấy ổng chịu lo cho dân, từ bỏ hũ vàng mà dân đem đến hả ? Cesar, HCMC Ông ta biết rõ về điều ông ta phê bình. Một lý tưởng từng tôn thờ, từng tận tuỵ và... giờ đây vỡ mộng ở tuổi sắp về chào và chất vấn các cụ Marx hay cụ Lenine!!! Khi lòng tin bị tổn hại, người ta có thể làm những điều không tưởng! Chính phủ nên tái xây dựng lòng tin ở người dân bằng những việc làm thiết thực hơn. Tham nhũng tràn làn, còn nguy hiểm hơn H5N1 hay dịch AIDS. Sự thiếu tôn trọng pháp luật ở ngay cả cấp chính quyền: Quốc hội - cơ quan quyền lực cao nhất của VIỆT NAM bãi bỏ quy định 'một người một xe' nhưng chính quyền Hà Nội lại không thực hiện. Thử hỏi Nhà nước pháp quyền ở đâu? chính quyền cấp dưới không nghe chính quyền cấp cao hơn thì làm sao người dân tin vào năng lực của chính phủ được? Drak, Hà Nội Trên thực tế đất nước nào chẳng có những khiếm khuyết, chính phủ nào chẳng có sai lầm; tuy nhiên nếu nhìn nhận một cách khách quan và thẳng thắn thì nước ta đã đạt được khá nhiều thành tựu trong một vài năm qua và rõ ràng đang là 1 trong các nước có tốc độ tăng trưởng đứng đầu thế giới. Có thể một số người ở hải ngoại hay trong Sài Gòn cho rằng tôi- một người Hà Nội thấm nhuần tư tưởng Mác-Lê từ nhỏ nên ủng hộ chế độ là điều đương nhiên tuy nhiên tôi chỉ nêu lên những gì tôi thấy và suy nghĩ và tôi cho rằng chính những người luôn phê phán chế độ XHCN mới là những người bị ý thức hệ chi phối khá nặng trong quá trình nhìn nhận sự việc. Nói một cách thẳng thắn, đa phần các bạn phê phán Việt Nam không dân chủ, quan liêu, tham nhũng, tôi cho rằng điều đó chưa đúng. Nói về dân chủ, chúng ta hãy nhìn vào nước Mỹ - một nước luôn được lấy ra làm ví dụ điển hình khi phê phán Việt Nam. Tôi chưa từng tới Mỹ và cũng chẳng hiểu ở đấy dân chủ đến mức nào nhưng thấy báo chí nước ngoài rồi của cả Việt Nam thi thoảng lại có một vài tin tức đại lọai như có 1 teenager bị tâm thần vác súng tỉa cả trường rồi những tên giết người hàng loạt với sở thích băm nhỏ nạn nhân như thái hành và mấy năm gần đây thì lại rộ lên mốt khủng bố nhằm vào nước Mỹ. Có lẽ khi sống dân chủ chúng ta sẽ ngỏm dễ hơn! Tiếp theo, nói về tệ quan liêu, tham nhũng: kể ra thì Việt Nam vẫn còn tệ quan liêu thật nhưng cũng chỉ là tàn dư sót lại từ thời bao cấp và rõ ràng chính quyền đang cố gắng sữa chữa, cái gì cũng có quá trình cả đâu thể đùng 1 cái tốt luôn được. Về tham nhũng, hãy ngoái nhìn tất cả các nước, ở đâu mà chả có, có quyền thì hay vòi tiền điều đó là hiển nhiên -> không thể phê phán nước ta quá nặng về vấn đề này được. Lại còn 1 số người nêu ra việc con cái các vị quan ở Việt Nam thì lại được làm quan trong khi người khác ra rìa, một lần nữa hãy nhìn ra các nước khác; các vị tỉ phú quốc tế với hàng tỉ đô trong tài sản hiển nhiên là họ để lại phần đó cho con cái họ và con cái họ cũng dễ dàng trở thành chủ sở hữu của các công ty hàng đầu thế giới mặc dù có thể tài năng cũng chẳng đáng là bao ->đâu chỉ nói riêng Việt Nam được. Về tôn giáo và đàn áp tôn giáo, tôi không rõ về vấn đề này lắm nên miễn bình luận nhưng có vẻ các vị "ly khai" lúc nào cũng thích dơ cái chiêu bài đàn áp tôn giáo ra, nghe cũng nhàm. Để chốt lại, tôi xin nói thẳng: kể ra thì xã hội hiện nay còn có 1 số việc đáng bức xúc thật, sinh viên bọn tôi ngồi với nhau đôi khi cũng có những điều không hài lòng về nhà nước mình nhưng xét cho cùng chúng tôi đang được sống trong 1 xã hội hòa bình và ổn định, đời sống ở đây rõ ràng không thể so sánh với Mỹ hay các nước phát triển nhưng tôi luôn cảm thấy thanh bình, an tòan và hạnh phúc ở quê hương mình. Lời cuối muốn nhắn nhủ cho ông Hoàng Minh Chính: có thể ông là người học rộng hiểu nhiều, thông minh trí thức nhưng có 1 thực tế không thể phủ nhận là ông đã đưa ra lời nhận xét về 1 chế độ và 1 xã hội trên những nhận xét quá phiến diện và cá nhân, không hiểu ông đã leo lên chức viện trưởng viện Triết học bằng cách nào hay lại theo cách m! nhiều người tỏ ra bất mãn về chế độ hiện nay- nhờ tiền và quen biết, nếu đúng thế thật thì đúng là xã hội này vẫn còn nhiều bất cập, phải sửa phải sửa ngay... Cuong, Hanoi Một cách thẳng thắn là ngay ở trong một nước thì đã có hai luồng suy nghĩ trái ngược trái ngược hoàn toàn đó là Nam và Bắc rồi, thì tránh sao khỏi những nguời ờ xa VN. Cứ ra xa khỏi bán kính của những thành phố lớn vài Kilomet thì sẽ thấy ngay để mà ngẩng cao đầu. Còn về Ô Chính thì đó là quyền của một công dân mà hiến pháp có nêu rõ là có quyền phát biểu suy nghĩ. Vậy thì phản bội ở đâu nhỉ? Bởi vậy, con nguời ở Vnam khi ra ngoài thường thiếu hẳn sự tự tin vì không bao giờ được tự do ngôn luận. truc son hac, HCMC Chúc ông can đảm, kiên trì hơn với muôn vàn khốn khổ, gay go phía trước. Còn sự việc dân chúng đối xử với ông như bà Hải... theo chúng tôi nghĩ có lẽ do chỉ đạo của chính quyền. Họ không dám ra tay thẳng thừng vì sợ dư luận trong và ngoài nước nên chỉ đạo cho 1 số người làm việc nầy để chứng tỏ dân chúng không đồng tình với ông Chính, để ông không còn đất dung thân nữa. Những người như bà Hải và một số dân gây rối trật tự tại địa phương sao chính quyền làm ngơ, vác dao chém người tạt nước có hóa chất vào nhà người khác, không ngăn chận sớm sau này dẫn đến tình trạng giết người rồi lúc đó chính quyền mới can thiệp hay sao? Chúng tôi đồng quan điểm với bạn Lê Minh. Riêng bản thân chúng tôi thì ủng hộ ông hết lòng. Phạm Duy Tùng, Hưng Yên Con người ta trước khi làm một cái gì đó cũng nên nhìn trước nhìn sau, họ làm thế nhưng mình cũng làm thế có hợp không? Tránh mang tiếng là cơ hội, phản lại bạn bè. Xung quanh Nhật Ký ĐTT tôi rất cảm phục người phiên dịch đã không nhân cơ hội này quay sang phản bội đồng đội (ít nhất là về mặt hình thức, về mặt phát ngôn). Nhưng chắc rằng trong thâm tâm anh quá thừa hiểu thế nào rồi. Đấy là một sự ứng xử tinh tế mà phải có những người có chất người mới làm được. Nếu anh trở lại VN tôi sẽ rất sẵng sàng mời anh đi chơi thăm thú phong cảnh Trở lại vấn đề trên thì việc ông Chính hay một số người phát ngôn này nọ tôi cho là rất hay, phải có những người như thế thì mới có tư liệu so sánh với thực tế đang có ở VN, đồng thời nó càng giúp bộ máy trong nước có những điều chỉnh phù hợp. Như thế việc ông Chính làm có tác dụng tốt cho VN, còn mọi người có suy nghĩ như ông không thì lại là một chuyện khác. Người nông dân VN có văn hoá ứng xử rất tinh tế nhưng cũng quyết liệt khi cần thiết. Nếu chạm đến quyền lợi của họ thì họ đấu tranh đến cùng. Tuy nhiên trước những câu từ mỹ miều của những người có học thì họ cũng lịch sự nghe, nhưng có đồng ý với bạn không thì là một chuyện khác. Trong sâu thẳm suy nghĩ của họ thì họ thừa phân biệt phải trái, đúng sai. Con người có vững vàng hay không trước những biến động của thời cuộc là do chiều sâu của văn hoá, ở cách cư xử có tình có lý, ở cách nhìn quyền lợi của mình với quyền lợi của người khác Mọi sự ứng xử vội vàng hấp tấp đều không được số đông chấp nhận, nhất là với những người có tính tiền hậu bất nhất, cơ hội. Người VN trong một gia đình chẳng may có người thân nào đó gặp nạn hay mắc vào một tệ nạn nào đó thì cũng không bao giờ bỏ rơi nhau, ngay cả khi người đó gây tác hại và phiền toái cho mình thì cũng vẫn bằng hình thức này hay hình thức khác để tìm mọi cách quan tâm giúp đỡ. Anh em máu mủ ruột già không vứt nhau đi được! Không thể mạnh ai nấy chạy. Truyền thống này vẫn giữ đến ngày nay và mãi mãi về sau. Đọc những dòng hay xem những hình ảnh nói về đồng bào Việt ở Mỹ hay ở VN hỗ trợ nhau khi bão lớn tàn phá thì ai mà chả xúc động. Sống có trước có sau, có tình có lý, nhìn lên, nhìn xuống rồi nhìn ra xung quanh, quan tâm giúp đỡ lẫn nhau và sống có hậu. Đây là điều khác biệt rất nổi bật của người VN. Vậy thì quý vị hãy tự đánh giá những việc làm của mình và của một số người! Son, California, USA Nhà nước hay chính quyền hành xử và suy nghĩ trên căn bản của văn hóa. Ví dụ trong câu chuyện của Bằng Kiều và Thu Phương, tại sao mấy cụ ở Cục Văn Hóa Thông Tin lại tước bỏ quyền công dân VN của các ca sỹ này chỉ vì họ phát biểu những lời làm cho các cụ bực mình? Văn hóa thôi các bác ạ. Các bác về nhà phát biểu với bố mẹ, nếu làm cho ổng bả bực mình sẽ bị "chúng mày không phải là con của tao." Thế thôi! Trong câu chuyện hàng ngày nếu các bác qua nhà hàng xóm tranh luận, và nếu sự tranh luận của các bác làm cho người hàng xóm bực mình, không cần biết suy nghĩ của các bác tuyệt vời và cao siêu đến đâu, người hàng xóm sẽ nóng hầm hầm "mày biết ct gì mà nói." Tôi tin chắc rằng trong các bác những người đọc bài này, khi bị vặn hỏi bởi trẻ con về một vấn đề nào đó, đả có thể trả lời rằng im cái miệng đi thằng nhóc. Nếu thằng nhỏ có vẻ cứng đầu sẽ bị bộp tai, đá đít cho chừa cái tật làm ông anh bà chị nổi sùng. Quan sát xã hội VN, các bác sẽ thấy rằng có rất nhiều những ví dụ mà tôi đã nêu ra ở trên. Tất nhiên, một vài bác trong số các bác tham gia diễn đàn này sẽ bất đồng với ý kiến của tôi. Một vài bác may mắn có được bố mẹ tốt. Bố mẹ lắng nghe ý kiến của con cái, và khuyến khích con cái phát biểu ý kiến. Một vài bác có được người hàng xóm nhả nhặn biết lắng nghe và tôn trọng ý kiến của người khác. Một vài người trong các bác là người lịch sự, không bắt nạt trẻ con và lắng nghe khi bị chúng nó chỉ trích. Tôi cho rằng có rất ít những người như vậy trong xã hội VN. Những người như vậy hoặc đã chết, đang ở tù, phải im lặng, bị trù dập, bi ruồng bỏ, hoặc đang sống ngoài VN. Cụ HMC không phải đang bị Đảng và Nhà Nước bộp tai đá đít đó sao? Tôi đã từng là một sinh viên dưới mái trường Xã Hội Chủ Nghĩa trong thập niên 80s. Thời ấy mang tiếng là môt trí thức nhưng thú thật tôi chẳng biết ct gì về chính trị, nhân văn, con người ngoài những cái mà Đảng và Nhà Nước tuyên truyền. Và nếu ngày ấy có ai chỉ trích VN, tôi đã có thể đứng lên bênh vực và bảo vệ Đảng CS đến cùng. Thế hệ trẻ ngày nay cũng thế thôi. Same shit different time! Những người trẻ ngày nay có được giáo dục, học hành những gì họ nên được giáo dục và dạy dỗ đâu. Không thể nào trách họ đươc nếu họ cứ khăng khăng bảo vệ ĐCS. Tôi hiểu sự sốt ruột của những nhà dân chủ VN. Họ là những người tốt mong muốn cho VN sớm trở thành một cường quốc trên thế giới. Tuy vậy, bây giờ chưa phải là thời gian của họ. Hẳn các bác vẩn còn nhớ cụ Galileo năm xưa. Cụ này nói lên sự thật qủa đất hình tròn, thế mà cụ đã bị nhà thờ thiên chúa giáo bộp tai đá đít. Thế đấy, cuộc đời là thế đấy! Tui rất khâm phục các bác như Phương Nam, Phạm Hồng Sơn Có điều cứ nghĩ đến Bác Phạm Hồng Sơn tui cứ thấy đau đau thế nào ấy! Cô vợ quá dễ thương! Rồi sẽ đến cái ngày mà thời gian của các bác sẽ đến, 20 năm nửa. Muốn VN trở thành một nước tự do, chính các bác phải là những người tự do. Mà muốn trở thành người tự do, các bác phải đi party. Bác nào muốn tìm em gái đi tìm em gái, bác nào thích nhậu thì đi nhậu, bác nào muốn lên Paltalk xem mấy em show cứ việc lên. Các bác muốn hiểu về nhân văn con người tìm vào những nơi đó nhé. Chứ nghiên cứu ở trường đại học cho nhiều rồi phát biểu lung tung bị mấy bô lão Hà Nội bộp tai đá đít thì đừng trách nhé. Phong, Hanoi Huynh, Sài Gòn Tran Thao Vy, Garden Grove, US Nguyen Gia Bach, Hanoi Huynh Minh, Ho Chi Minh City Nếu thực sự Việt nam hiện này có quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận và các quyền cơ bản khác của con người như các bạn nói thì các bạn đâu cần phải cảm ơn BBC về việc tạo nên một diễn đàn như thế này? Tại sao lại cảm ơn một người đã tạo một diễn đàn tự do cho mình phát biểu mà thực tế mình đã có rất nhiều diễn đàn như thế tại Việt nam nhỉ? Tại sao lại cứ phải chửi người khác vì họ có chính kiến khác với mình nhỉ? Ai cho mình có quyền này? Có phải là Đảng không? Nếu ở VN có tự do như quý vị khẳng định tại diễn đàn này thì theo tôi hiểu chắc chắn ĐCS VN sẽ cho cụ Chính được tranh luận với các vị đã hùng hồn kết án cụ Chính là phản bội tổ quốc trên các tờ báo được phép phát hành tại Việt Nam trong một thời gian gần đây? Cầu mong có một ngày như vậy trên quê hương Việt nam mến yêu của tôi, Thanh, Vinh Phuc Thưa ông Chính, ông cũng là một người Việt Nam phải không ạ? Ông cũng là người đã được nuôi lớn, được đào tạo trong môi trường của đất nước Việt Nam này. Nhưu thế liệu có thể gọi tổ quốc Việt nam này là mẹ hiền, và gọi ông là đứa con của mẹ Việt Nam không? Chắc chắn là nên gọi như thế phải không thưa ông? vậy mà sao nhỉ, giờ đây, khi đã khôn lớn, thậm chí đã sống quá nửa đời người, đứa con ấy lại quay ngoắt đầu để nói xấu mẹ mình, như thể có phải không thưa ông? Nói ông là lão già lẩm cẩm thì ông phản đối, vậy chỉ còn biết gọi ông là kẻ vô ơn, hay theo cách gọi những đứa trẻ hư là đồ mất dạy mà thôi. Chúng tôi là lớp thanh niên trẻ, được sinh ra và lớn lên trong một đất nước hoà bình, thật vui sướng và hạnh phúc biết mấy. Chúng tôi luôn thầm mang ơn những con người đã chiến đấu và nằm xuốgn để giành lấy cuộc sống tươi đẹp này cho chúng tôi. Mà lẽ ra trong số những con người chúng tôi phải mang ơn ấy có cả ông đấy, ông Chính ạ! Thế nhưng thật buồn vì ông không còn là một con người đáng được kính trọng nữa rồi! Nếu được nói một câu lúc này, tôi xin được chia buồn cho những người đã sinh ra và nuôi ông trưởng thành. Họ quả là những con người bất hạnh. Tom Ha, Dallas, USA Phải mất thêm hơn 30 năm sau ngày giải phóng miền Nam khi cụ được va chạm và đối chiếu với thực tế, không bị hào quang, hấp lực của những lý thuyết cách mạng mê hoặc và nhất là khi thấy rõ nguyên bản tính rất người của những con người và chế độ cộng sản, cụ HMC đã tỉnh cơn mê sảng XHCN nhiều nhất, mạnh nhất và đàng hoàng nhất. Cái động lực mạnh bạo thúc đẩy thanh niên HMC lên đường đi theo cao trào XHCN nay lại là cái động lực được thể hiện gấp nhiều lần không những trong việc đánh thức lương tri của cụ già HMC mà còn làm cho cụ phản tỉnh và ý thức rõ ràng cái ác nghiệp mà cụ đã gieo cho nhân dân VN trong bước đường phụng sự hết lòng và chân thành XHCN. Điều đáng nói về tư cách và phẩm giá làm người của cụ HMC là sau khi tỉnh thức, cụ đã bạo dạn từ chối che đậy những sai lầm về chính kiến của mình, can đảm và thực thà chấp nhận trách nhiệm của mình để rối từ đó đem tiếng chuông cảnh tỉnh đánh lên khắp ngang cùng ngỏ hẻm. Cụ đã có thể chọn thái độ giả vờ câm điếc núp kỹ sau những sai lầm của mình để hưởng những đặc ân của chế độ. Nhất là với tuổi già như cụ, chỉ một đêm không ngủ vì lo âu cũng có thể đánh gục cụ ngày hôm sau. Có lẻ, cái ý chí cách mạng của thời niên thiếu vẫn còn chảy mạnh trong huyết quản của cụ HMC và nhờ đó mà sự đe doạ và trấn ép của nhà cầm quyền Hà Nội lại là những kích thích tố tuyệt diệu cho cụ hưng phấn trên sự ngiệp đấu tranh cho tự co ! và dân chủ tại VN. Câu hỏi đáng được đặt ra là không lẽ trong đám những người đã theo đuổi lý tưởng cách mạng trong sáng của mình trong thời của cụ HMC, chỉ có mình cụ là người có dũng khí cách mạng thật? Tôi không tin như vậy. Hai, Hanoi Đất nước VN chắc chắn là còn nhiều việc phải làm, dân còn nghèo, còn khổ, quan còn tham nhũng, còn yếu kém. Nhưng không thể và là vô lương tâm, là độc ác, là ngu dốt khi định thay đổi những điều đó bằng cách làm cho dân khổ hơn, đất nước nghèo hơn như ô! ng HMC định làm. Theo tôi cứ để kinh tế VN thật phát triển, lúc đó tức khắc tư duy người dân, tư duy người lãnh đạo, tương quan lực lượng của "phe dân chủ" và CNCS, sẽ khác. CNCS sẽ tự nó bị đào thải khi không đủ trình độ để handle một nền kinh tế phát triển. Các lực lượng ủng hộ dân chủ ở nước ngoài làm ơn ủng hộ VN gia nhập WTO, tăng cường đầu tư buôn bán với VN đi, tự khắc sẽ thấy VN phát triển mà. Hay là họ lại sợ là lúc đấy CNCS chứng minh được họ đúng? Thế thì họ cũng hèn nhát và không tin vào chính họ rồi. Đỗ Minh Nam, VN Tôi nhận ra một điều: Bạn nào chỉ đọc các nguồn tin trong nước (tôi đã từng thế) thì không đồng tình với những việc làm của ông Chính; nếu ai đã biết ít nhiều về quá trình suốt 40 năm chủ trương "xét lại" chủ nghĩa Mác và/hoặc có đọc những tài liệu khác thì bênh ông Chính. Tang A Ngu Linh, Paris Le Huy, Vung Tau Tôi thấy mọi người nói có vẻ hay ho lắm, mà có thấy ai giúp gì cho tổ quốc đâu? Lại còn kêu gọi người khác cấm vận này nọ. Không biết mọi người có bị gì hay không mà cứ nói đi nói lại mà chẳng có chút chuyển biến gì từ VN. Mình nói người ta không thèm nghe mà cứ nói, chẳng hoá mình điên? Tôi nghĩ mọi người nên dẹp cái trò đâm bị thóc, chọc bị gạo đó đi. Hãy giúp đất nước ngày càng giàu mạnh kìa! Nguyen, Sydney, Australia Nguyen Chieu Phong Tôi xin có một số ý kiến sau: 1. Tôi là cựu chiến binh, đã từng chiến đấu ở chiến trường miền nam cho đến khi bị thương nặng ở Đồng Tháp Mười, tôi giải ngũ với quân hàm trung uý, đại đội phó QĐNHVN. 2. Hoà bình được thiết lập, tôi xin đi học và tốt nghiệp đại học bách khoa HN. 3. Tôi đi làm cho cơ quan nhà nước, đã có những công trình khoa học tham gia chương trình Tuổi trẻ sáng tạo, đã từng đoạt giải và nhận thưởng một bộ xích xe đạp, hai bộ nan hoa và 5kg đường trắng. Ba điều nhỏ nêu trên đã đủ và xứng đáng để tôi có ý kiến về chế độ chưa, thưa bạn Anh? Tôi không muốn xuyên tạc, không muốn nói xấu và áp đặt ai cả. Tôi là một người yêu nước, và hơn ai hết tôi mong muốn Việt Nam sớm được ngẩng cao đầu. Chính vì vậy, tôi mong muốn chúng ta sớm có cải cách, sớm bỏ đi được bộ máy quan liêu thối nát. Tôi muốn được sống tự do trong một xã hội văn minh, dân chủ. Rất tiếc, trong diễn đàn này còn nhiều người có tư tưởng ếch ngồi đáy giếng quá. Một người cộng sản chân chính như ông HMC bị phỉ báng một cách hết sức đê hèn và vô văn hoá, song vẫn có nhiều người ủng hộ và a dua tán thành. Càng nghĩ càng buồn! Mai Thi Thanh Hoa, TPHCM Anh Minh, HCMC Khi anh dùng tiếng Việt thì anh nghĩ là anh đang lý luận với ai trên diễn đàn này? Bằng chứng nào cho anh biết là những người khác không biết xã hội Việt Nam bằng anh? Nếu anh muốn biết người "thậm chí ngu" đó là ai thì anh chỉ cần nhìn vào kiếng và sẽ thấy không ai xa lạ. Ong, Phanlan Không nêu tên Không nêu tên, HCMC Huy, TPHCM HCM, SAI GON HD, Hanoi
|