Cốt Cách Mỹ Nhân Chương 19

Danh sách chương Cốt Cách Mỹ Nhân

1 Trời lâm thâm, bao trùm lên thành phố Tây An bằng màn mưa bụi dày đặc hệt như ở Giang Nam. Thời Nghi ngồi bên cửa sổ, nhìn những cột mốc chỉ đường lướt qua người cửa kính xe.

2 Em có muốn đi không? Châu Sinh Thần dường như cảm thấy có phần không ổn, bèn quay sang hỏi ý kiến cô. Không sao ạ, em cũng chưa ăn tối. Thời Nghi lại thấy không có vấn đề gì.

3 Trạm thu phí đường cao tốc?Chắc em cũng nghe thấy? Châu Sinh Thần không hề giấu diếm. Quãng thời gian này Trấn Giang khá nhạy cảm, vì thế xe qua lại đều phải ghi chép thông tin.

4 Lòng tĩnh lặng, cô cảm thấy tim mình đập chầm chậm. Châu Sinh Thần cười. Cô bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài cửa phòng có tiếng giày giẫm lên sàn nhà bằng gỗ.

5 Vị khách mời khẽ vỗ vỗ vào lưng Thời Nghi. Cô bừng tỉnh: Cảm ơn. Cảm ơn quý vị. Cô nhận lấy cúp ngọc, do đứng ở nơi được chiếu sáng nhất trên sân khấu nên nhìn mỗi người đều chỉ thấy đường nét, cô thấy Châu Sinh Thần khẽ bắt chéo chân, điều chỉnh lại tư thế ngồi.

6 Thời gian trôi qua từng ngày, Thời Nghi vẫn hơi căng thẳng, luôn hỏi anh xem có cần gặp trước những người nhà họ Châu Sinh không. Châu Sinh Thần từ chối một cách rất đơn giản, nguyên văn lời anh là: "Không cần phải gặp trước, nhiều nhất ba năm anh sẽ khôi phục lại quỹ đạo sinh hoạt bình thường, em cũng vậy, không cần có bất cứ thay đổi nào".

7 Tàng thư lâu luôn ẩn chứa rất nhiều câu chuyện. Cô không biết nơi này đã có bao nhiêu người lui tới, tồn tại bao nhiêu câu chuyện, nhưng nơi này là Giang Nam, còn tòa lầu trong hồi ức của cô lại ở Tây Bắc, đã bị chôn vùi dưới cát bụi quá lâu rồi.

8 Thật không ngờ nơi đây lại yên tĩnh như vậy. Thời Nghi rất thật mừng khi cùng mẹ anh đi dâng hương mặc dù bà không nói gì thêm với cô. Cô thành tâm thắp hương, chắp tay quỳ xuống trước mặt Đức Phật, cúi lạy ba lần.

9 Lúc Thời Nghi ở khách sạn một mình, cô phát hiện ra quần áo và đồ dùng hằng ngày của Châu Sinh Thần cũng ở đây. Nói cách khác, anh không hề có ý định ở riêng phòng.

10 Thời Nghi chuyển sang chuyến bay tối, Châu Sinh Thần tiễn cô ra sân bay. Anh để những người theo mình rời đi, một mình cùng cô đứng ở cửa an ninh, hai người không nói gì.

11 Allure pai gow? Đỗ Phong cười đầy ẩn ý. Cách nói này rất hiếm thấy. Châu Sinh Nhân cúi đầu mở quyển sách bên người: "Có vẻ như anh Đỗ rất có hứng thú với vấn đề này.

12 Lần này Châu Sinh Thần về, Thời Nghi có ý định mang anh đến gặp gia đình mình. Không có hôn lễ, Thời Nghi uyển chuyển giải thích, hai người quyết định ở bên nhau, chỉ bởi gia đình anh quy củ phức tạp, tiệc cưới phải kéo dài hơn một chút, về chuyện hai người đã là vợ chồng trên luật pháp, cô thật sự không dám cho bố mẹ biết, nếu không chắc chắn bố mẹ cô sẽ nổi giận, hơn nữa người lớn trong gia đình hai bên lại chưa gặp mặt qua.

13 Châu Văn Hạnh nói thêm hai câu, rồi bật khóc. Khóc nức nở, trông rất đau lòng. Thời Nghi thực sự rất hoảng hốt, an ủi cô: Bây giờ chị không sao rồi, thật đấy, Văn Hạnh à.

14 Được. Châu Sinh Thần gật đầu, cơ thể vì đứng cả đêm mà trở nên cứng đờ. Anh sẽ trở lại nhanh thôi. Ánh mắt Tiểu Nhân lóe lên, anh nhìn cũng hiểu.

15 Châu Sinh, tên chỉ có một chữ Thần. Châu Sinh, Thần. Châu Sinh Thần. Cách năm sống thác đôi nơi, thấy đâu hồn phách vãng lai giấc nồng[1]. [1] Nguyên văn: Du du sinh tử biệt kinh niên.

16 Không ngừng có bác sĩ đi ra đi vào, Châu Sinh Thần cũng vào phòng bệnh. Thời Nghi càng hoảng sợ hơn. Cô không ngừng nhìn ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài, ngắm bóng cây in trên mặt đất rồi lại nhìn những viên hình cảnh quốc tế và người nhà họ Châu Sinh ở tầng dưới.

17 Từng chút, từng chút một, những việc anh làm đều tác động đến cuộc sống của cô. Bất kể là kiếp trước hay kiếp này, Châu Sinh Thần đều không hề thay đổi, không bao giờ nói những lời tình cảm nhưng lại khiến cô hiểu được rằng anh quan tâm đến cô.

18 Mưa rơi tí tách bên ngoài, khiến cho Tây An lung linh sương khói hệt như Giang Nam. Rõ ràng đang ở đất Tam Tần, vậy mà lại không nhìn thấy thành cổ Trường An.

19 Nàng vẫn còn nhớ lúc bái sư là một ngày nắng đẹp. Thế hệ này của Thanh Hà Thôi Thị chỉ có mình nàng là con gái duy nhất của chi chính, còn lại đều chết yểu.

20 Thái tử lên năm tuổi mới hiểu ra rằng, bản thân sinh ra trong thời kỳ loạn lạc, Hoàng đế băng hà không rõ nguyên nhân, thân phận Thái tử này cũng không hề rõ ràng.

Video liên quan

Chủ Đề