Hai vì sao lạc dinh hoi
Hai Vì Sao Lạc là một ca khúc nhạc quê hương, được sáng tác bởi nhạc sĩ Anh Việt Thu trước năm 1975.
Tuấn Vũ, Thanh Tuyền & Anh Khoa Hoàn cảnh sáng tácTheo một bài viết của người bạn của nhạc sĩ Anh Việt Thu, vào thời trẻ, Anh Việt Thu ở chung với một người bạn là thi sĩ Anh Phương, quê ở Sóc Trăng. Tình nghệ sĩ, tình đồng hương miền Tây gắn bó nên hai người rất thân nhau, khắn khít như hình với bóng. Một hôm, gia đình đã gọi Anh Phương về quê Sóc Trăng để sinh sống và làm việc. Trong mấy tuần cuối trước khi chia tay, hai người thường dẫn nhau đi chơi, tâm sự rất khuya mới về. Không biết sự tâm đắc và mật thiết giữa hai người như thế nào mà cả hai lại nghĩ rằng: “Hai người có lẽ là hai vì sao trên trời bị lạc xuống trần gian và vô tình gặp lại nhau”. Sau khi chia tay người bạn thân, Anh Việt Thu đã sáng tác Hai Vì Sao Lạc để tặng bạn, ví mình và bạn như hai vì sao đã lạc nhau trên đường đời. Gần đây, có một câu chuyện khác kể về hoàn cảnh sáng tác bài hát này. Trong chương trình Chân Dung Cuộc Tình được phát trên đài THVL, người em của nhạc sĩ Anh Việt Thu là Huỳnh Hữu Phi Long kể lại rằng bài hát Hai Vì Sao Lạc được sáng tác kể về buổi chia tay của 2 anh em hồi giữa thập niên 1950, cũng là lần gặp nhau cuối cùng của họ. Nhạc sĩ Anh Việt Thu chọn ở lại Sài Gòn để tiếp tục học, còn người em về lại quê để chuẩn bị lên đường “tập kết” ra Bắc. Nhiều năm sau đó, vì hoàn cảnh anh em bị chia lìa ngàn dặm, kẻ Bắc người Nam, nhạc sĩ Anh Việt Thu nhớ lại buổi chia tay hôm nào và viết thành ca khúc Hai Vì Sao Lạc. Không ai trong số họ có thể ngờ rằng đó là buổi gặp nhau cuối cùng, vì chỉ hơn 1 tháng trước khi kết thúc cuộc ᴄhιến thì nhạc sĩ Anh Việt Thu qua đời. Xuất hiện trongChương trình Paris By NightThúy Nga Music Box
CD
LờiĐoạn 1Người về, một mùa thu gió heo may Về đâu có nhớ chăng những vì sao long lanh đưa tiễn người một đêm không trăng Nói sao nên lời lòng buồn như chiều rơi Như trong đêm khuya những buớc chân qua thềm Gợi niềm thương nhớ vô vàn Đoạn 2Người về, đường đi kết gió trăng sao Người đi có biết chăng trong chiều nay bơ vơ Nghe lá thu vàng rơi bâng khuâng Bước chân ai về chừng thời gian ngừng trôi Như quên đêm khuya để gió xuôi theo màu thầm làm ướt áo vai gầy Đoạn 3Người về chiều mưa hay nắng Sao để khói lam chiều như se chùng màu không gian Người về giòng sông thương nhớ để bến vắng con đò buồn mong người người hay chăng? Đoạn 4Người là vì sao nhỏ bé Ta mãi ước cho lòng làm bầu trời xanh xanh Người về lòng ta thương nhớ Ta khẽ hỏi đưa người hay thầm người đưa ta Đoạn 5Người về người về đâu nhớ ta chăng Người ơi mỗi lá thu rơi làm ta bâng khuâng Như áng mây chiều lam trong sương Bước đi âm thầm lòng buồn như chiều rơi Nghe chăng thu ơi để lá rơi chi hoài Gợi lòng thương nhớ ai nhiều |