Phim trần tình lệnh review

Review phim Trần Tình Lệnh | 2019 | 50 tập |

Yiboooooo,

Để chấm dứt chuỗi ngày thức đêm thức khuya đảo lộn mọi lịch trình đến tàn phai nhan sắc thì mình đã quyết định phải viết cho xong vài dòng về Trần Tình Lệnh, nhất định, nhất định! Bài này viết chỉ để thỏa mãn cảm xúc về tỉ sự cám dỗ không lối thoát từ sau khi lọt vào cái hố không đáy mang tên Trần Tình Lệnh thôi ấy. Nhưng mình đã tự hứa với bản thân sau bài chốt hạ này sẽ chấm dứt sự u mê với “mùa hè năm 2019”, rồi mỗi ngày chỉ “đu” theo các anh một xíu xiu thôi T.T

Sơ sơ mở màn

Trần Tình Lệnh hay còn được biết đến với tên A Lệnh [trong mấy clip phỏng vấn đoàn phim hay gọi là “A Lệnh”] được chuyển thể từ tiểu thuyết đam mỹ Ma Đạo Tổ Sưcủa Mặc Hương Đồng Khứu. Phim chủ yếu xoay quanh nhân vật Di Lăng lão tổ Ngụy Vô TiệnNgụy Anh [Tiêu Chiến thủ vai]. Cuộc đời của nhân vật này khá gian nan, khổ sở và nhiều đau thương. Cụ thể như thế nào xíu mình viết ở dưới nha. Tóm lại là sau một vòng từ sự tài giỏi ngàn người ngưỡng mộ đến đến sự khinh ghét và vu oan giá họa thì Vô Tiện đã trải qua một lần “chết đi”, sau đó “sống lại” dưới một thân phận khác, đi tìm lại chân tướng sự thật. Và dĩ nhiên, trong suốt những tháng ngày từ năm 15 tuổi đến lúc trưởng thành, luôn có một người sát cánh bên Vô Tiện – Hàm Quang Quân Lam Vong Cơ – Lam Trạm [Vương Nhất Bác thủ vai]. Trải qua những lần đồng cam cộng khổ, Vô Tiện và Vong Cơ trở thành những người bạn của nhau, là một cặp tri kỉ mà không ai có thể thay thế.

Mình chưa đọc Ma Đạo Tổ Sư nên không chắc lắm việc nội dung phim có bám sát nguyên tác hay không, nhưng qua một số review thì đa phần các bạn đều khen biên tập phim, đặc biệt là những tình tiết mới đều giúp khai thác sâu hơn nội tâm nhân vật. Vậy nên bạn nào là fan cứng của truyện cũng không cần quá lăn tăn khi xem phim nhé.

Sơ sơ màn mở màn như vậy là được rồi, bây giờ tụi mình cùng đi vào những lý do cho sự u mê không lối thoát của Trần Tình Lệnh thôi nào.

Visual và chemistry đỉnh cao

Đầu tiên và quan trọng nhất khi viết về A Lệnh chính là visual đỉnh cao của hai diễn viên chính: Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác. Đều thuộc top những chàng trai sở hữu gương mặt đẹp nhất châu Á, hai nam thần đã làm thổn thức bao trái tim thiếu nữ [trong đó có mình nữa huhu].

Trong phim, Ngụy Vô Tiện khoác lên mình vẻ tinh nghịch, lém lỉnh, đáng yêu nhưng cũng không kém phần hào sảng, nội tâm và bi thương. Dù tuyến cảm xúc của nhân vật phải thay đổi rất nhiều nhưng mọi thứ luôn được anh giữ trong một trạng thái “vừa đủ”, không quá kiềm chế cũng không quá lố. Đặc biệt, nụ cười bừng sáng cả không gian của anh đã chiếm mất trái tim của mọi người [bao gồm cả thiếu niên và thiếu nữ luôn ấy].

Trong khi Ngụy Vô Tiện sôi nổi, tinh nghịch thì Lam Vong Cơ lại là một thái cực hoàn toàn khác. Khoác lên mình vẻ mặt “đừng đùa với anh”, Vong Cơ cực kì ít nói, ít cười. Nhân vật này khiến mọi người xung quanh “đứng hình” bởi sự nghiêm nghị đến đáng sợ. Dù vậy, thực chất Vong Cơ lại là một chàng trai bên ngoài lạnh lùng, bên trong ấm áp. Điều mình thích nhất ở nhân vật này chính là đôi mắt “biết nói”. Vốn là một người kiệm lời, hầu hết mọi cảm xúc của Vong Cơ đều được thể hiện qua đôi mắt và biểu cảm gương mặt. Dù không có cái khí chất ngời ngời tiên khí như nhiều người mong đợi nhưng với mình, Nhất Bác đã hoàn thành xuất sắc vai diễn Lam Vong Cơ trong A Lệnh.

Visual của Vô Tiện và Vong Cơ khiến người ta trầm trồ, còn chemistry từ hai nhân vật này mới thực sự là điều làm “đổ gục” trái tim mình. Từ đoạn đầu tiên khi Vô Tiện nhớ đến một tà áo trắng thì trong đầu mình đã *bùm* “thôi rồi… haha”. Nói chung phim có nhiều cảnh các gia môn giáo phái đánh đấm chửi bới tùm lum cả. Nhưng mình vốn không đam mê thể loại kiếm hiệp nên cứ mấy đoạn này là tua nhanh thôi [tội lỗi tội lỗi]. Nên nói là xem phim chỉ vì chemistry của hai anh nhà cũng không sai hihi *bùm chíu bùm chíu*

“Không giống ai” là tiền đề của mọi khổ đau

Vô Tiện vốn là một người hoạt bát vui vẻ, luôn lấy chữ nghĩa làm đầu, thề nguyện một đời trừ gian diệt ác và bảo vệ kẻ yếu. Nhưng có lẽ anh hùng muôn đời vẫn vậy. Khi bạn không gây cớ, cái cớ tự tìm đến gây sự với bạn. Vì là một kỳ tài trong giới tu luyện tà thuật nên Vô Tiện bị cả thế giới sợ hãi, chửi bới và khinh ghét. Tất cả đều vì duy nhất một nguyên do “tà đạo”. Một người chẳng làm gì sai, hy sinh hết mọi thứ cho người khác, để rồi trở thành một kẻ bị người đời khinh ghét, tội danh còn lưu lại đến muôn đời sau. Kết cục bi thảm như vậy, là tại sao?

Chỉ cần là một người khác biệt, dù là anh hùng trượng nghĩa ra sức bảo vệ muôn dân bách tính, nhưng nếu không vừa mắt số đông, ngàn vạn lần vẫn là người có tội.

Đâu mới là phải trái đúng sai?

Trong phim có một điều mà mình luôn cảm thấy vô cùng vô lý. Những người thuộc dòng dõi chính đạo thì tự cho mình là làm gì cũng đúng, ngông cuồng cướp giết đều được biện hộ là việc bảo vệ bản thân. Còn người bị đẩy vào con đường tà đạo, dù là vì không còn lựa chọn nào khác, lại chưa một lần ức hiếp ai, thì làm việc gì cũng bị quy thành kẻ có tội.

Riêng việc truyền tải ý nghĩa của việc phân rõ trắng đen thì Trần Tình Lệnhquá xuất sắc. Rất nhiều tình tiết khiến mình phải giật mình ngẫm nghĩ lại, việc này là nguyên nhân do đâu? Lựa chọn như vậy là đúng hay sai? Và cuộc sống của chúng ta có lẽ cũng như vậy, đâu là đúng, đâu là sai, trắng hay đen, tà hay chính… ai có thể nói rõ được đây?

Đời người chỉ cần một tri kỉ

Đây chính là chỉ mối quan hệ của Ngụy Anh và Lam Trạm. Những đoạn phim về hai nhân vật này đếu khiến lòng mình dậy sóng. Cả hai bên nhau, trải qua rất nhiều đắng cay ngọt bùi, để rồi còn lại sau đó chính là sự tin tưởng tuyệt đối. Tìm đâu ra một người như Ngụy Anh – người đến làm tan vỡ lớp vỏ giá lạnh của Lam Trạm? Sự xuất hiện của anh cho Lam Trạm hiểu về một người bạn. Hơn nữa nơi người ấy còn là niềm vui, sự tốt bụng và hy sinh cho những lý tưởng cao đẹp. Tìm đâu một người luôn kiên nhẫn và chân thành như Lam Trạm? Người đã dành 16 năm tìm kiếm và chờ đợi một linh khí chẳng biết có còn tồn tại, người mà luôn ở bên cạnh, tin tưởng, chăm sóc và che chở cho Ngụy Anh, sẵn sàng vì anh mà chống lại cả thế giới. Giữa hai người là sự thấu hiểu đến ngưỡng mộ, chẳng cần nhiều lời nói, chỉ một ánh mắt và cái gật đầu cũng đủ để biết rõ người kia đang nghĩ gì.

Đến tận bây giờ mà mình vẫn còn nhớ rõ cảnh quay khi tuyết rơi đầu mùa, Lam Trạm ngồi đàn, Ngụy Anh tựa vào cửa uống rượu. Khoảnh khắc ấy Ngụy Anh nhận ra rằng tất cả tình cảm rồi sẽ hoàn toàn đảo lộn. Người thân của bạn chưa chắc sẽ đứng về phía bạn, người luôn đối đầu không hẳn sẽ không bênh vực bạn. Và người duy nhất vẫn luôn bên cạnh Ngụy Anh sau bao năm tháng vẫn là Lam Trạm.

“Đời người có một tri kỉ là quá đủ rồi”.

Không đánh không yêu

Lại là về Lam Trạm và Ngụy Anh. Ở phần đầu của Trần Tình Lệnh, cứ đoạn nào có sự xuất hiện của hai nhân vật này cũng phải có cảnh đánh nhau. Từ trong phim đến đời thực, bạn sẽ thấy rất nhiều cảnh hai nhân vật này cầm kiếm đánh nhau choang choảng, có khi là đánh thiệt như trên phim, khi lại là vài cái đánh vui đùa giỡn ở hậu trường. Cứ nghĩ đến Lam Trạm và Ngụy Anh, trong đầu mình lại bất giác hiện lên mấy chữ “không đánh không yêu” =]]]

Nhạc phim day dứt

Khi được bạn mình giới thiệu về A Lệnh mình cũng không xem trailer nên không có cảm giác hồi hộp hay mong chờ gì cả. Nhưng từ lúc tiếng sáo của Vô Tiện vang lên ở tập 1 là mình đã biết “à lọt hố rồi đây”. Nhạc phim rất hay và có xíu xiu ám ảnh, đặc biệt là ca khúc chủ đề Vong Tiệndo hai nam chính trình bày. Không rõ là do giai điệu của bài hát, hay do sức ảnh hưởng từ hai nhân vật chính, mà cứ mỗi lần ca khúc này vang lên, cả bản gốc hay tiếng sáo đều khiến mình thổn thức không yên. Đặc biệt ở phần kết, khi ca khúc này vang lên đã tạo ra một hiệu ứng cực kì tốt cho kết thúc của A Lệnh.

Dù vậy thì trong suốt 50 tập phim, có đôi chỗ nhạc hay bị cắt đột ngột dễ tạo cảm giác “cụt hứng” lắm.

Vong Tiện – Ca khúc chủ đề của Trần Tình Lệnh

Cảnh phim/ Chất liệu phim

Màu phim sáng và đẹp. Tạo hình diễn viên và trang phục cũng đẹp. Các tiểu tiết nhỏ như dây đeo trên đầu Lam Vong Cơ, bội ngọc ở cây sáo của Ngụy Vô Tiện, hay đồ dùng trang trí, giá sách, chén bát… đều được đầu tư tỉ mỉ. Mình thích nhất là tạo hình của các thế gia. Chỉ cần nhìn một cái là bạn sẽ biết được ngay “ừ đây là nhà này này”, như Cô Tô là màu lam và trắng ngời ngời chính đạo, Ôn Thị độc ác là màu đỏ đen, Giang Thị có biểu tượng riêng là hình hoa sen, còn Vô Tiện theo tà đạo nên cũng mặc đồ màu đỏ đen luôn. Khung cảnh trong phim cũng có rất nhiều cảnh núi, rừng, sông nước thực tế nên chất liệu phim cho mình cái cảm giác chân thực dễ chịu lắm.

Dàn diễn viên trẻ măng, rất rất đẹp và diễn xuất không chê vào đâu được

Không chỉ có visual đỉnh cao của hai anh nhà Tiêu Chiến và Nhất Bác mà dàn nam phụ trong A Lệnh cũng vô cùng xuất sắc. Mình suýt ngã ngửa khi xem được một đoạn clip về năm sinh của dàn cast Trần Tình Lệnh. Đa số đều là 9x, đã vậy ai cũng tài giỏi và đẹp ngời ngời, sáng long lanh bling bling

Nhan sắc đời thực của các diễn viên Trần Tình Lệnh

Cái kết đầy mãn nguyện

Ở tập 49 của bộ phim, mình cứ nghĩ A Lệnh sẽ có cú twist bất ngờ. Nhưng đến tập 50 mới nhận ra chàng trai “một hỏi ba không biết” Nhiếp Hoài Tang làm mình hơi bị hụt hẫng =]]] Vụ giải thích hơi qua quýt một xíu nên cũng ngờ ngợ. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại kết thúc phim như là hợp lý rồi. Nhiếp Hoài Tang là một người an phận, không đam mê quyền lực, hơn nữa lại biết người biết ta nên đã sớm biết đâu là điểm dừng. Dù tình tiết lướt hơi nhanh nhưng có thể thấy rằng mọi tranh chấp, lý do gốc rễ hay nguyên nhân đều không còn quan trọng nữa. Mọi chuyện đều qua cả rồi. Kết thúc câu chuyện vẫn chủ yếu tập trung xoay quanh hai nhân vật Vong Cơ và Lam Trạm và đó là một cái kết vô cùng thỏa mãn.

Thật ra tim mình khẽ rơi một nhịp ở đoạn Lam Trạm và Ngụy Anh mỗi người một ngả ý, nhưng sau đó thì có thể thở phào nhẹ nhõm rồi. 16 năm, duy nhất chỉ có một người gọi Ngụy Vô Tiện là Ngụy Anh, cũng giống như cách anh gọi người đó – Lam Trạm. Nụ cười kết thúc phim là một cú đánh quá xuất sắc. Không cần cả 2 người cùng xuất hiện trong một khung hình, chỉ cần một cái tên “Ngụy Anh” và nụ cười lấp lánh niềm hạnh phúc cũng đủ để người xem hình dung ra cái kết viên mãn.

Hậu trường phim cũng có sức hút riêng

Suốt 23 năm trời, đây là bộ phim đầu tiên mà mình dành trọn thời gian rảnh để tìm xem các clip hậu trường. Cứ tua qua clip này lại đến clip khác. Mỗi clip đều ngập tràn cảm xúc. Cảm xúc đến từ chính những khó khăn mà đoàn phim gặp phải, từ những niềm vui khi mọi người cùng bên nhau cố gắng, từ chính sự chân thành tình huynh đệ mà các diễn viên dành cho nhau như một gia đình.

Cùng xem thử một đoạn hậu trường ở đây nhé

Dài quá rồi, kết thúc ở đây thôi

A Lệnh trở thành một trong những bộ phim không thể không nhắc đến của mùa hè năm 2019. Đến nỗi đến tận bây giờ chỉ cần nghe đến hai chữ “mùa hè” là mình lại nhớ đến phim này. Điểm douban của phim ở thời điểm hiện tại là 8.2 rồi nên có thể thấy sức hút vi diệu của Trần Tình Lệnh cùng cặp đôi Tiêu Chiến – Nhất Bác.

Trần Tình Lệnh đã kết thúc ở mùa hè 2019, nhưng tình cảm và sự chân thành tha thiết vẫn còn lắng đọng trong lòng những người hâm mộ [như mình] đến tận những ngày sau. Và mình biết, đó không chỉ đơn thuần là cơn cuồng si Mùa Hạ.

Mỗi 1 mùa hè đều đáng để kỳ vọng, chúng ta sẽ còn gặp lại!

“Chờ đợi” là một từ rất mê người, làm cho con người ta kỳ vọng vô hạn. Nếu bạn nói với tôi, có ai đó đang chờ đợi tôi thì tôi sẽ cảm thấy rất ấm áp.

Tôi vẫn đang đợi ngày gặp lại các bạn, A Lệnh ❤

“Mùa hè vui vẻ, hẹn ngày tái ngộ!”

Nguồn ảnh: Tư Liệu

Chủ Đề