Top truyện ngôn tình cổ đại ngược hay nhất năm 2024

So với truyện hiện đại và huyền huyễn thì thể loại cổ đại mình đọc hơi ít 🙂 và thường nghe ngóng hóng hớt bàn dân thiên hạ khen chê rồi mới dám nhảy vào. Mình là người khá kén truyện, và thường không thích một số truyện quá đình đám ở thể loại này [ ví dụ như Cô Phương Bất Tự Thưởng, Phượng Ẩn Thiên Hạ… ko phải gu của mình]. Mình thường tìm những truyện ít nổi, ít người đọc, …Gu của mình trước hết là những truyện được dịch, hoặc chuyển ngữ mượt, đọc dễ hiểu; sau đó đến tình tiết truyện hợp lý, logic; motip truyện tình cảm, nhẹ nhàng, có một chút hài thôi và nếu ngược tâm thì càng tốt. List này thường là HE, cũng có một vài truyện SE. Những bạn nào có cùng gu với mình thì cứ vào tham khảo, nếu có truyện nào hay thì giới thiệu cho mình up vào list nhé!

Ai bảo quan kinh thành có tiền có thịt – Triệu Hi Chi [ Hoàn, cổ đại, nhẹ nhàng, HE]

Truyện nhẹ nhàng, mang hơi hướm của dòng điền văn nên không có nhiều tình huống cao trào nhưng lại có nhiều chi tiết làm người đọc xúc động. Nữ chính giả nam tham gia khoa cử, mong được làm quan để tìm hiểu về vụ án oan khuất của cha mình năm xưa. Nàng vô tình gặp được nam chính là vị tả tướng độc thân, đẹp trai nhưng lại hơi “keo kiệt” và đang ế vợ , giữa hai người xảy ra rất nhiều tình huống “mờ ám” rất đáng yêu. Truyện không đi sâu vào phá án hay đấu tranh quyền lực mà chỉ đi theo từng bước tiến triển tình cảm của các cặp nam nữ chính/phụ, tình cảm gia đình, bè bạn. Văn phong của bạn edit cũng rất tốt nhé.

Bách hoa sát – Hồ Điệp Seba [Hoàn, cổ đại, nhẹ nhàng, hơi ngược, HE]

Bộ Bộ Kinh Tâm – Đồng Hoa [Hoàn, hay, ngược tâm, SE]

Bộ này xuyên không kinh điển rồi. Phim chuyển thể làm rất hay và sát nguyên tác. Mình do xem phim xong rồi mới nhảy vào đọc thôi 🙂

Ca tẫn đào hoa – Mỹ Bảo [Hoàn, Xuyên không, hay, nhẹ nhàng, HE]

Mình thấy truyện này trong nhiều list truyện lắm nhưng chắc do kỳ thị cái tên nên ko vào đọc [ko hiểu sao cái tên làm mình liên tưởng đến đam mỹ =.=’] Mấy hôm trc tìm mãi ko truyện nào ưng ý nên nhảy vào lê la vài chương, ai ngờ mê tít luôn. Tuy tình tiết xuyên không ban đầu hơi gượng gạo nhưng phần diễn biến truyện, xây dựng nhân vật thì càng về sau càng hấp dẫn. Nữ chính không quá xinh đẹp nhưng thông minh, có chủ kiến và giỏi y thuật. Chị ý cũng không phải là kiểu quá toàn bích anh nào gặp cũng yêu luôn mà cũng có những khuyết điểm này khác. Nam chính lúc đầu kiểu rất bá đạo, đào hoa nhưng càng về sau càng si tình [mình thích ảnh ko chịu nổi ý]. Nam chính sẵn sàng vì nữ chính mà từ bỏ cả hậu cung, cả giang sơn nhưng chị nữ cũng vì anh mà không tiếc tính mạng, sẵn sàng rời xa anh để anh toàn tâm vì nghiệp lớn…

Công chúa cầu thân – Tiên Chanh [Hoàn, xuyên không, có hài, có ngược, HE]

Truyện này mình đọc cũng khá lâu rồi nên quên ít nhiều. Nữ chính xuyên không làm công chúa nhưng dung mạo bình thường, được cái lanh lợi, mồm mép. Nàng được gả sang nước láng giềng để giữ tình hòa hiếu. Nhưng trên đường đi nàng nảy sinh tình cảm với hoàng tử nước đó [anh này phải gọi chị là mẫu phi í]. Hai anh chị này cũng biến thái, đối nhau chan chát. Nhưng có lúc rất sủng, rất ngọt ngào. Đoạn cuối truyện có ngược, khi anh nam chính quyết định chọn giang sơn. Chị nữ chính bỏ đi và đến khi sắp chết vẫn quyết không gặp lại anh nam chính nữa…

Cung – Mê Tâm Ký – Đương Mộc Đương Trạch [Hoàn, cổ đại, cung đấu, có chút ngược, sau sủng, HE]

Cung lược – Vưu Tứ Tỷ [ Hoàn, cổ đại, chút cung đấu, nhẹ nhàng, HE]

Truyện khá nhẹ nhàng, ko ngược tâm nhưng cũng có nhiều tình tiết cảm động. Nữ chính là cung nữ trong cung đã 7 năm, tính ko thích tranh đấu nên chỉ sống an ổn trong Thượng nghi cục làm cô cô chờ đến ngày xuất cung. Một phần cũng là do nàng có một căn bệnh khá lạ là “mù mặt” người khác [ tức là gặp 1,2 lần sẽ ko nhớ đc người ta là ai] nên ko thích tạo quan hệ. Chính vì vậy, chị gặp nam chính 2 lần, nói chuyện với ngta khá lâu mà lần sau gặp lại còn ko nhớ ngta là ai nữa. Nam chính ban đầu ghét chị lắm vì ngoài cái bệnh lạ của chị ra thì ngoại hình của chị lại rất giống với Thái hậu – người mà anh ko thích nổi. Thế là anh “thuận tay” bắt chị về làm Ngự tiền cung nữ để ngày ngày làm khó, để hình ảnh anh lúc nào cũng “đâm vào hốc mắt” của chị xem chị “có dám quên trẫm hay ko”. Thế mà lại thành gian tình :]]]] Cốt truyện có vẻ khá hài nhưng quá trình đấu tranh để yêu và lấy được nữ chính của anh cũng khá gian nan và cảm động. Truyện edit khá mượt, nghe nói bạn editor đã dành thời gian 3 năm để làm xong bộ này nên các bạn vào link đọc ủng hộ bạn ấy nữa nhé!

Diệm Nương – Hắc Nhan [Hoàn, cổ đại, ngược tâm, HE]

Diệp Thanh Hồng – Hắc Nhan [Hoàn, cổ đại, ngược tâm, HE]

Dung Nham – Minh Nguyệt Thính Phong [ Hoàn, Cổ đại, Ân oán giang hồ, HE]

Mô típ ban đầu làm mình thấy na ná như Nhi gia nhà ta nhưng ko tưng tửng cảm động bằng. Truyện khá nhẹ nhàng, tươi sáng. Cô nàng mồ côi Hàn Tiếu cõng em trai tàn tật, trèo đèo lội suối suốt hai năm ròng cầu y chữa bệnh. Trên đường phụ giúp các y quán chăm người bệnh, chưa người nào qua tay nàng chăm mà chết nên nàng được đồn là phúc tinh may mắn. Bị Long gia bắt cóc làm thiếp xung hỉ, rồi bị Vân Vụ lão y nhân cưỡng cầu nên núi làm nô tỳ,…cũng là do số phúc tinh của nàng gây ra. Trên núi, nàng được gặp Nhiếp thành chủ từng nổi danh phong tư tiêu sái, đang gặp nạn phải phế bỏ đôi chân. Từ đây nàng thành nữ tỳ bên cạnh hắn, cùng hắn đấu tranh sinh tử, đưa hắn về cuộc sống đời thường,… Tình cảm hai người phát triển rất nhẹ nhàng, xen lẫn những âm mưu, ân oán giang hồ….tình tiết hài hước, cảm động đan xen, rất đáng để đọc.

Đại Mạc Dao – Đồng Hoa [Hoàn, cổ đại, tranh đấu, ngược tâm, HE]

Huhu, mình đọc bộ này vì trót thích Thi tỷ từ hồi xem Bộ Bộ nhưng quả thực bộ này bối cảnh không gian quá rộng lớn, số lượng nhân vật nhiều và tình tiết đan cài giăng mắc. Nếu không chú tâm đọc thì sẽ không hiểu nhiều và mình đúng là cái đứa không hiểu gì thật. Đồng Hoa là thiên hậu ngôn tình nên tất nhiên truyện viết rất đầu tư, chi tiết, hợp lý, tuy nhiên mình cũng bỏ qua khá khá nhiều đoạn và chỉ đọc những phân cảnh có nam, nữ chính. Truyện dành cho bạn nào thực sự yêu thích phong cách viết của Đồng Hoa cũng như đã có nghiên cứu trước về thời kỳ Hán Vũ Đế… Còn review thì, huhu, mình ko có cũng ko dám review gì đâu vì đọc cũng ko được kỹ mà.

Đông cung – Phỉ Ngã Tư Tồn [Hoàn, cổ đại, buồn ám ảnh, SE]

Đây là hố đầu tiên mà mình sa chân vào ngôn tình nên có lẽ sau này mình chưa tìm được hoặc chẳng bao giờ tìm được truyện nào có cách kể truyện hấp dẫn nội dung hay và hình tượng ám ảnh như thế. Nam nữ chính ban đầu chẳng ưa nhau, mình vừa đọc vừa đoán oan gia rồi có ngày cảm mến cả thôi nhưng cuối cùng lại bị tác giả lừa ngoạn mục. Hóa ra đằng sau trí nhớ đã mất của Tiểu Phong lại là một dòng sông Quên chứa biết bao yêu hận. Nàng vô tình trao cho kẻ địch tình yêu đầu đời vào cái tuổi đẹp nhất của người thiếu nữ, để rồi chính mắt nhìn người mình yêu tàn sát quê hương, gia đình, bạn bè mình. Nàng đã đau khổ nhảy xuống sông Quên, đặng quên tình, vậy mà sao vẫn gặp lại người, vẫn lấy nhau và lại vô tình yêu nhau lần nữa…

Đông Phong Ác – Nhất Độ Quân Hoa [ Hoàn, cổ đại, trước ngược sau sủng, hơi buồn man mác, HE]

Truyện vừa bi vừa hài, là sự đổi gió trong sáng tác của Nhất Độ Quân Hoa – không sầu thảm buồn cắt ruột như ở truyện Phế Hậu hay Lâu Chủ. Nữ chính xuất thân bình dân, nhà buôn bán nhỏ, tính tình hiền lành, nhẫn nhịn. Vì một lần bị thổ phỉ bắt đi nên nàng rơi vào tay nam chính. Anh nam chính này EQ cực thấp, không hiểu phong tình, tính tình cục cằn thô lỗ, ko nói lý lẽ, thấy người khác không thuận mắt là lôi ra phạt trượng, hành động thường thấy là là trừng mắt, giơ tay đánh, đưa chân đạp nhưng anh cũng là bậc nam tử hán đại trượng phụ, trọng tình nghĩa. Ban đầu nam chính khá lạnh lùng với nữ chính, có nhiều hành động hờ hững vô tâm đến phát ghét, nhưng càng về sau, khi ở chung với nữ chính, cảm nhận được sự dịu dàng quan tâm cũng như chứng kiến nghị lực và sự kiên cường của chị, anh đã yêu chị lúc nào ko hay. Cơ mà cách chinh phục trái tim kiều thê của anh này khiến người người ta muốn khóc thét: sáng sớm tinh mơ dẫn người ta chạy marathon lên núi khi trời gió lạnh buốt, hẹn hò chị giữa rừng mai tiện thể xử lý luôn mấy tên thích khách, chém đôi người ngta trước mặt chị rồi mà vẫn thản nhiên tiếp tục dẫn chị đi ngắm cảnh… Chính vì sự vô tâm vô cảm ban đầu của nam chính mà nữ chính phải lòng nam phụ. Và trong cả truyện này, mối tình thoáng qua giữa nữ chính và nam phụ mới là nốt trầm buồn man mác. Túm lại, đây là một truyện viết chắc tay, văn phong dịch mượt, rất đáng đọc.

Đức Phật và nàng – Chương Xuân Di [Hoàn, cổ đại, xuyên không, triết lý, HE]

Hai ông chồng cũ, một vở diễn – Điện Tuyến [Hoàn, cổ đại, có hài, có bi, HE]

Híc, truyện này mình đọc ở nhà một bạn edit hoàn rồi nhưng tìm lại thì bạn ấy đã delete site nên lấy tạm link của nhà bạn khác [cùng edit] nên bị thiếu mấy chương cuối. Ai đã từng đọc Hương mật tựa khói sương thì chắc cũng ko xa lạ gì với tác giả Điện Tuyến. Thật ra truyện này có mô típ cũng kha khá giống Hương mật. Nữ chính tính cách dửng dưng, thờ ơ ngốc nghếch nhưng lại được 2 “ông chồng” vô cùng lợi hại theo đuổi. Truyện lúc đầu khá hài, sau lại buồn man mác, cũng may cái kết được vẹn toàn. Với mình, truyện này thực sự giải tỏa cơn khát truyện ngược sau khoảng 3 tháng chưa tìm được truyện ngược nào ưng ý.

Hữu duyên thiên niên lại tương hội – Tuyết Ảnh Sương Hồn [Hoàn, xuyên không, nhẹ nhàng, HE]

Khom lưng – Bồng Lai Khách [ Hoàn, xuyên không, trùng sinh, cưới trước yêu sau, ngược, HE]

Truyện lấy ý tưởng cho tên nhân vật và hoàn cảnh dựa theo thời Tam Quốc nhưng cốt truyện thì hoàn toàn khác nhé. Gia tộc nam và nữ chính trở thành kẻ thù vì một sai lầm ko thể tha thứ của thế hệ trước. Khi nữ chính đến tuổi cập kê, gia tộc sa sút, bá phụ muốn bảo toàn lợi ích dòng họ nên dâng thư cầu hòa và gả ái nữ kết liên hôn. Nàng vì muốn thành toàn cho tỷ tỷ và người thương nên đã thay chị kết hôn cùng nam chính. Nam chính không chấp nhận cuộc hôn nhân này nên rất thờ ơ và ghét bỏ chị. Về sau, bằng sự thông minh cơ trí, thấu hiểu lòng người nên chị đã chiếm được cảm tình của lão phu nhân và nam chính. Truyện cũng là sự giằng co, mâu thuẫn tư tưởng của cả nam lẫn nữ chính khi anh thì đấu tranh tư tưởng tha thứ hay ko tha thứ cho dòng họ của chị, nghi ngờ tình cảm của chị dành cho mình, còn chị thì sợ hãi, cảnh giác lén khuyên người nhà đề phòng sự trả thù của anh. Tuy nhiên nhược điểm của truyện này là tình huống hơi dài dòng rối rắm, chi tiết nữ chính từ hiện đại xuyên không là quá thừa thãi, nữ chính đc miêu tả người gặp người thích nhưng cũng không bị quá lố. Mình thích nam chính hơn, có chủ kiến rõ ràng, yêu hết mình, không vì những ly gián nhỏ nhặt mà có cái nhìn phiến diện.

Lãnh diện lâu chủ hòa thượng thê – Nhất Độ Quân Hoa [Hoàn, cổ đại, ngược luyến tàn tâm, SE]

Mị Công Khanh – Lâm Gia Thanh [ Hoàn, cổ đại trùng sinh, ngược, HE]

Truyện ban đầu đọc khá khó hiểu vì cách xưng hô kiểu cổ thời Ngụy Tấn dễ khiến người ta ức chế, nhưng khi đọc được tầm chục chương, khi đã nắm rõ các tuyến nhân vật trong truyện rồi thì truyện đọc khá được. Nữ chính xinh đẹp, có tâm cơ, vì kiếp trước chịu đau khổ trong tình yêu nên kiếp này nàng luôn nghĩ mọi biện pháp, kể cả lợi dụng nam chính để khỏi bị phụ huynh sắp đặt hôn sự. Nam chính thuộc dòng dõi thế gia thông minh, kiêu ngạo, ban đầu cũng hơi xem thường nữ chính nhưng về sau vì chị mà không tiếc bỏ đi cả vị trí trưởng tộc để cùng chị nắm tay du ngoạn núi sông…Truyện hơi dài, nam nữ được miêu tả hơi quá [đẹp, thông minh,…] nhưng bù lại tình tiết truyện hợp lý, diễn biến tâm lý nhân vật tự nhiên, ko bị gượng ép…

Mộc Ngọc thành ước – Diệp Mê [Hoàn, cổ đại, ngược tâm, HE]

Mộng Hoa Xuân – Hắc Nhan [Hoàn, cổ đại, ngược tâm, hay, HE]

Mình rất thích truyện của Hắc Nhan. Nữ chính của Hắc Nhan có thể là sát thủ, là kỹ nữ hoặc những cô gái có nhan sắc bình thường, gia cảnh cũng tầm thường…và tính cách lại rất nhẹ nhàng, an phận. Mông Hoa Xuân cũng vậy. Ngay từ khi đọc những dòng đầu của truyện, trái tim mình đã cảm thấy nghèn nghẹn vì hơi thở đặc thù của ngược văn rồi. Nữ chính là sát thủ bị độc dược khống chế, nam chính là vương gia lạnh lùng cao ngạo. Mục tiêu cả đời của nữ chính chỉ là được sống, chị làm đủ mọi cách tìm ra giải dược rồi sống một cuộc sống an yên đạm mạc thì mục đích của nam chính là ngôi vị chí tôn, là khuất phục được người con gái trong lòng chịu gả cho hắn. Chính vì vậy mà nam chính dùng mọi thủ đoạn để lợi dụng nữ chính, dùng nữ chính làm mồi nhử, làm thuốc dẫn trị độc…để đạt được mục đích của mình. Rồi biến cố liên tiếp xảy ra, đến khi nam chính nhận ra mình đã yêu nữ chính thì là lúc nữ chính chấp nhận từ bỏ bản thân, chấp nhận cái chết…

Một hồ sen xanh đợi trăng lên – Tử Ngọc Khinh Sương [Hoàn, cổ đại, ân oán giang hồ, HE]

Nhiều truyện tác giả là mẹ kế của nữ chính nhưng riêng truyện này Tử Ngọc Khinh Sương đích thị là mẹ kế của nam chính. Truyện ngược nam không thương tiếc. Nam chính Trì Thanh Ngọc bị mù và mang trong mình bí ẩn về thân thế. Chàng được một ông lão nghèo nhặt nuôi ở cánh đồng hoang đầy sói, rồi được sư phụ tìm thấy đưa lên núi dạy võ nghệ. Chàng gặp nữ chính trong chuyến đi đầu tiên xuống núi, hai người có ấn tượng ko tốt về nhau, bởi tính cách chàng quá cao ngạo, lãnh đạm. Nữ chính Lam Hạo Nguyệt trong truyện này thực sự là một cô gái tốt, nàng yêu chàng, không màng đến sự khiếm khuyết của người yêu, bất chấp sự phản đối của gia đình và không bận tâm ánh mắt của người đời mà quyết tâm vứt bỏ tất cả để được ở bên chàng. Tình yêu hai người liên tục gặp phải những sóng gió, trắc trở: Chàng thì tự ti không xứng với nàng, ko bảo vệ được nàng khi bên cạnh nàng còn có nhiều chàng trai tuấn tú toàn vẹn; Nàng thì chênh vênh đứng trước sự lựa chọn giữa chữ tình và chữ hiếu – sau đó dẫn đến nỗi ân hận dai dẳng vì cái chết của người thân…Đoạn cuối truyện mọi bí mật phơi bày cũng khá hay và bất ngờ nhưng mình ko muốn review trước :D, đề cử cho các bạn đọc nhé!

Một mối tương tư – Thiên Tuế Ưu [Hoàn, cổ đại, nhẹ nhàng, HE]

Mỹ nhân nan giá – Thị Kim [ Hoàn, cổ đại, hài, nhẹ nhàng, HE]

Truyện này hoàn lâu rồi nhưng hồi đó mình bị dị ứng với những truyện có nữ chính là đệ nhất mỹ nhân hay nam chính là đệ nhất mỹ nam, lại còn là thể loại hài sủng nữa nên mình bỏ qua luôn. Mấy nay tìm lại đọc thấy truyện khá hay. Nữ chính là tiểu thư nhà Thượng thư đến tuổi cập kê, đang được mẹ tìm mối gả chồng. Tưởng rằng nàng được mệnh danh là mỹ nhân đệ nhất kinh thành, tài mạo song toàn, thì bà mối phải tranh nhau đạp cửa. Ấy thế mà đời không phải vậy. Vì nàng đắc tội với công chúa, lại vướng phải nhiều mối dây dưa không rõ với các mỹ nam kinh thành từ Trạng nguyên lang, Định Viễn Hầu, Duệ Thân Vương đến đương kim Thái Tử…mà nàng mang tiếng ko gả đi được. Tác giả Thị Kim rất hay lừa người đọc về nam chính nên mình đọc truyện này rất phòng bị, ko vội kết ngay anh nào chỉ sợ bị tác giả cho một vố ngoạn mục. Rốt cuộc đâu là nam chính và anh làm thế nào để cùng nữ chính tạo nên “một giai thoại phong lưu”. Hãy đọc đi nhé!

Nhị Gia nhà ta – Twentine [Hoàn, cổ đại, nhẹ nhàng, hơi ngược, HE]

Tại vì truyện ngắn nên mình ghi nó hơi ngược, chứ lúc mình đọc có khóc thút thít mấy hồi. Nam chính ban đầu đích thị là dạng công tử trăng hoa, vô dụng ăn hại, không coi nữ chính ra gì. Trải qua một hồi biến cố, gia đình tan nát, sản nghiệp lụn bai, bản thân nam chính trở thành tàn tật, sống không bằng chết. Chị nữ chính ở bên bảo vệ, chăm sóc, vực lại ý chí cho anh. Về sau anh tự lực buôn bán và trở nên giàu có, gia đình tề tựu, sum họp nhưng nữ chính lại bỏ đi. Đoạn cuối truyện anh nũng nịu, tủi thân giữ chị ở lại vừa thương cảm vừa thấy đáng yêu chết đi được ❤

Phế Hậu tướng quân – Nhất Độ Quân Hoa [Hoàn, cổ đại, ngược luyến tàn tâm, SE]

Ai thích ngược tâm, SE mà chưa đọc bộ này thì chưa phải là dân nghiền ngược. Nhất Độ Quân Hoa chưa bao giờ để nhân vật của mình hạnh phúc cả. Nữ chính trong truyện rất đáng thương. Từ một đứa bé sống cùng bầy sói được nam chính nhặt về huấn luyện, nên chị đem lòng tôn thờ ngưỡng mộ rồi yêu nam chính. Nam chính lợi dụng nữ chính hết lần này đến lần khác nhưng trong mọi hoàn cảnh trong thâm tâm y chỉ nghĩ về người con gái khác và lời hứa làm cho người con gái ấy hạnh phúc rồi trở thành hoàng hậu. Y sẵn sàng chà đạp lên tình yêu của nữ chính, sẵn sàng hy sinh nữ chính cùng đứa con chưa thành hình của hai người để cứu sống người con gái trong lòng y. Nữ chính cứ yêu rồi cứ yên lặng hy sinh như chấp niệm dù nàng biết trong tay nàng chẳng còn lại thứ gì. Cái chết dường như là sự giải thoát cuối cùng của nữ chính sau quá nhiều đau khổ mà nam chính dành cho chị, nhưng sự ra đi nhẹ nhàng, giải thoát của chị có lẽ sẽ là nỗi đau cả đời của nam chính…

Phu quân ta là thái giám tổng quản – Thanh Đình [Hoàn, cổ đại, hơi ngược, HE]

Quy tắc nữ quan – Phồn Hoa Ca Tẫn [ Hoàn, cổ đại xuyên không, HE]

Nghe nói truyện ngược nam nhưng mình ko thấy ngược mấy. Nữ chính là người của thế hệ sau xuyên không về thời điểm một trăm năm trước, vào người một phi tần sắp phải đi tuẫn táng cùng tiên đế vừa mất. Vì biết trước được lịch sử, nên nàng ngầm kết giao với vị Cảnh An Vương [tức hoàng đế sau này] để bảo toàn tính mạng, thế mà lại thành nhầm tai hai. Nữ chính dù có cảm tình với hoàng đế nhưng nàng ko thể hiện vì trong lòng nàng vẫn luôn ghi nhớ điển tích “Chiêu Ý Hoàng hậu đến Hải Đường Uyển ngắm hồng mai. Lần đầu gặp gỡ, ái mộ không thôi. Trước hoa dưới trăng, chiết mai cài tóc…”, nàng biết sau này sẽ có một Chiêu Ý hoàng hậu tâm đầu ý hợp ở bên hoàng đế chứ ko phải là một cung nữ nhỏ bé như nàng. Thế nên trong suốt toàn bộ câu truyện nữ chính luôn thờ ơ, biết mình, luôn đề phòng né tránh. Nam chính cũng là một người từng trải, lên ngôi khi đã nhiều năm chinh chiến ngoại tộc và đấu tranh vương vị, lý tưởng của chàng là vạn dặm giang sơn…Ấy thế mà khi phải lòng nữ chính rồi lại ôn nhu, thâm tình, độc sủng nàng mà bỏ lại cả hậu cung…Cuối truyện có chút man mác buồn vì hai người vì nhiều hiểu lầm mà bỏ lỡ bao năm tình cảm nhưng kết truyện khá HE…

Thất Dạ Tuyết – Thương Nguyệt [Hoàn, cổ đại, tranh đấu giang hồ, buồn, SE]

Bộ này mình đọc khá lâu rồi nên không còn nhớ nhiều chi tiết nhưng giờ nhớ lại vẫn là một nỗi buồn man mác. Nữ chính không từ bỏ được ý niệm trong lòng, nam chính không dũng cảm [mình nghĩ “ko kịp dũng cảm” đúng hơn] để tiến triển thêm tình cảm với nữ chính. Họ có duyên tri ngộ, có duyên kết thành bằng hữu, có duyên đối ẩm để thành tri kỷ nhưng lại vô tình lướt qua nhau trong những giây phút cuối cùng. Thương Nguyệt vốn là tác giả có tiếng trong giới truyện ngôn tình kiếm hiệp nhưng quả thật mình chỉ đọc được tác phẩm này của chị ấy. Mình đã quên khá nhiều nên đành mượn link review của nhà một bạn để các bạn qua đó đọc.

Thế gia danh môn – Thập Tam Xuân [Hoàn, cổ đại, điền văn, HE]

Thương Ly – Tuyết Linh Chi [Hoàn, cổ đại, ngược tâm, SE]

Thượng thượng ký – Thập Tứ Khuyết [Hoàn, cổ đại, nhẹ nhàng, HE]

Tịch mịch không đình xuân dục vãn – Phỉ Ngã Tư Tồn [Hoàn, cổ đại, ngược, SE]

Tranh thiên hạ – Khuynh Linh Nguyệt [ Hoàn, cổ đại, tranh đấu, nữ cường, HE]

Thời đại loạn thế, bảy nước tranh hùng. Triều đình thối nát, người tài khuynh thiên hạ xuất hiện tứ phương, ai sẽ là người cầm Huyền Tôn Lệnh hiệu triệu chư hầu, thống nhất giang sơn thu về một mối: là Hắc Phong Song Sát võ công cái thế, là công tử Hoàng Triều tự tin kiêu ngạo, là Ngọc Vô Duyên từ bi nhân ái, là công tử Lan Tức u tĩnh trầm nhã hay là công chúa Tích Vân tài mạo song toàn…? Nữ chính là một cô nương sống cuộc sống phiêu diêu tự tại chốn giang hồ mà vì trách nhiệm với lê dân bách tính phải cuốn vào vòng xoáy chiến tranh. Nam chính thâm trầm đa mưu vì sự nghiệp đế vương mà lợi dụng nữ chính hết lần này đến lần khác. Tóm lại đây là câu chuyện thống nhất bảy quốc gia dưới một ván cờ tranh thiên hạ trên đỉnh Thương Mang nhưng kẻ thắng lại không phải là người dành được giang sơn vạn dặm,…

Trăng lạnh như sương – Phỉ Ngã Tư Tồn [Hoàn, cổ đại, buồn, SE]

Trâm – Châu Văn Văn [ Hoàn, Cổ đại, Trinh thám, Hay]

+ Phần 1: Nữ Hoạn Quan

+ Phần 2: Kẻ Yểu Mệnh

+ Phần 3: Tình Lang Hờ

+ Phần 4: Chim Liền Cánh

Đây là bộ truyện trinh thám cổ đại đầu tiên mà mình đọc và thực sự mình đang phát cuồng vì bộ này. Nếu so sánh với những tình tiết trong truyện trinh thám hình sự hiện đại thì mức độ kinh dị của truyện này không thấm vào đâu nhưng mình thực sự đánh giá cao yếu tố xây dựng nhân vật và sắp đặt tình huống của tác giả. Nữ chính thông minh, xinh đẹp, mạnh mẽ nhưng không hề thánh nữ hay bánh bèo. Nàng mang nỗi oan tày trời khi gánh trên vai tội danh hung thủ giết hại cả gia đình, nàng phải vượt trăm sông ngàn suối đến kinh thành, biến mình thành hoạn quan để cầu cạnh người có thể giúp nàng lật lại bản án, minh oan cho bản thân và báo thù cho cha mẹ. Nam chính cũng là một nhân vật hết sức đặc biệt: anh dũng, tài hoa, kiêu ngạo…nhưng trong lòng luôn canh cánh tìm ra một bí mật khủng khiếp gắn liền với số mệnh của anh cũng như vận mệnh của vương triều. Hai người sẽ sát cánh bên nhau, cùng nhau phá giải những vụ án hóc búa, những ẩn tình bi thương…để đi tìm câu trả lời mà họ vẫn hằng tìm kiếm.

Truyền Kỳ – Mặc Vũ Bích Ca [Chưa hoàn]

Vãn Hương Nguyệt – Hắc Nhan [Hoàn, cổ đại, ngược tâm, hay, HE]

Mình không thích đọc những truyện mà nam nữ chính không sạch nhưng riêng truyện này mình lại bị hấp dẫn. Đây là một truyện ngược điển hình, nữ chính vì nhà nghèo nên bị bán làm doanh kỹ, nam chính là vương gia kiêu ngạo, có tài nhưng lại vướng vào mối tình đoạn tụ với một tướng quân phương Bắc. Anh bị người cũ gài bẫy tống vào ngục tối làm nhục, anh lợi dụng nữ chính để trốn thoát, sau đó hai người gặp lại, anh bị vướng mắc tâm lý nên vô số lần hành hạ, khinh thường chị nhưng dần dần nam chính nhận ra hóa ra người có thể phá tan những ám ảnh trong ngục tối năm xưa, mang lại ấm áp trong lòng anh lại là chị ấy. Truyện ban đầu đọc khá đau lòng nhưng càng ngày càng sủng 🙂

Chủ Đề