Đích đến của cuộc đời là gì

Trước đây mình luôn đau đáu tự hỏi bản thân, rằng mình là ai? Tại sao mình lại sinh ra trên cõi đời này? Và đích đến trong cuộc đời là ở đâu? Mình cứ tìm hoài tìm mãi từ nơi này đến nơi khác mà chẳng có câu trả lời!

Mãi sau này khi có nhân duyên biết đến tâm linh, nhìn vào bên trong mình mới nhận ra rằng cuộc sống này thực chất không hề có đích đến nào cả. Nó đơn giản chỉ là một chuyến phiêu lưu của linh hồn. Ta không phải là con người trải nghiệm đời sống tâm linh, ta là thực thể tâm linh đang trải nghiệm kiếp sống con người. Ta đến trường học Trái Đất này chỉ để học những gì cần học trên hành trình tiến hoá của mình mà thôi.

Tuỳ vào mức độ tiến hoá của linh hồn mà mỗi sinh mệnh trên Trái Đất này sẽ có những bài học khác nhau. Đây chính là một ngôi trường lớn mà tất cả chúng ta đều là một mảnh ghép hoàn hảo không thể bị tách rời. Ta là tất cả, mà tất cả cũng là ta. Ta đang bổ trợ cho chính ta trên hành trình tiến hoá này. Việc của ta là phải nhận diện được đúng bài học của mình trong kiếp sống hiện tại.

Ta hãy nhìn vào những lúc ta khổ đau, bài học thường ẩn chứa đằng sau nó. Ta hãy đi theo tiếng gọi của trái tim, làm những gì cần làm cho trọn vẹn kiếp sống này. Cuộc đời ta sẽ mãi là chuỗi ngày bất ổn nếu ta không đi theo những gì bên trong đang gào thét. Nếu ta còn mãi chơi, ta không chịu học hoặc cố né tránh bài học của mình thì ta học dở, ta rớt môn thì phải học lại thôi. Đến lúc chết đi ta mới biết được sự thật, nhưng bài học đó ta vẫn chưa hoàn thành và ta sẽ lại phải tiếp tục học lại trong một kiếp sống mới.

Cũng giống như việc ta ở lại lớp 1, thì sẽ phải học đúp thêm một năm nữa. Học hoài học mãi đến khi ta thi qua môn mới được lên lớp 2. Trong ngôi trường Trái Đất này không có việc bỏ học hay thi vượt cấp. Ta phải trải nghiệm và hoàn thành tất cả mọi chương trình mới được tốt nghiệp để lên cấp mới. Khi đó ta sẽ ở một ngôi trường khác, với những bài học khác phù hợp với tần số rung động cao và tâm thức đã tiến hoá của ta. Đôi khi ta sẽ về thăm lại trường cũ để trở thành giảng viên, hỗ trợ cho các sinh mệnh khác hoàn thành bài học của mình.

Đến một lúc nào đó ta sẽ nhận ra rằng, tâm linh là tất cả mà tất cả cũng đều là tâm linh. Ta sẽ thôi đi tìm kiếm mục đích của cuộc sống nữa, bởi cuộc sống vốn dĩ nó đã là một điều diệu kỳ rồi. Ta sẽ học được cách để trân trọng và tận hưởng mọi khoảnh khắc của cuộc sống này. Khi ta sống trong giây phút hiện tại, trong sự tĩnh lặng nội tâm ấy, ta sẽ nhận ra được bản thể đích thực của chính mình. Trong cái khoảnh khắc đó ta sẽ có được niềm hạnh phúc vô bờ bến và niềm an bình sâu sắc mà chẳng có thứ gì trên đời này có thể sánh bằng được.

Cuối cùng cuộc sống này không hề có đích đến, mà đơn giản nó chỉ là một cuộc hành trình. Vì vậy ta hãy đi theo tiếng gọi của trái tim, làm những gì mình cần làm trong cuộc đời này. Hãy trải nghiệm và tận hưởng mọi khoảnh khắc trong chuyến phiêu lưu thú vị này bạn nhé.

Cử Bách Tùng

1/ Cùng đích của cuộc đời là gì? Có người thì tự đặt câu hỏi cho mình, cũng có người không bao giờ dành chút thời giờ nào để suy tư về cuộc đời của họ. Họ chỉ sống và sống, nếu có ai hỏi họ chết rồi sẽ đi về đâu, họ cũng chẳng biết đường nào trả lời!

1/ Cùng đích của cuộc đời là gì? Có người thì tự đặt câu hỏi cho mình, cũng có người không bao giờ dành chút thời giờ nào để suy tư về cuộc đời của họ. Họ chỉ sống và sống, nếu có ai hỏi họ chết rồi sẽ đi về đâu, họ cũng chẳng biết đường nào trả lời!

 2/ Vậy nếu chúng ta không hề nghĩ tới, hoặc chúng ta không có dịp suy nghĩ về ý nghĩa cuộc đời của mình cũng như cùng đích của đời mình. Thế thì mỗi khi chúng ta đi ngang qua một đám tang hay dự một Thánh Lễ an táng, là dịp để chúng ta suy nghĩ về điều này.

3/ Văn chương cổ xưa cho rằng: Đời như bóng câu qua cửa sổ, một giấc chiêm bao chóng hết, một làn khói mau tan, một bông hoa sớm nở tối tàn. Có người cho rằng đời người chỉ có một gang tay, như thoi đưa.

4/ Vậy đời chúng ta không dài như chúng ta vẫn nghĩ. Nhiều người cho rằng: Khi mở mắt chào đời, khi ta bắt đầu cất bước, là ta đang bước đến cửa mồ, bất kể tuổi tác, sức khỏe, hoàn cảnh. Sự chết không kỵ với bất cứ thứ gì, vì nó có thể đến rất bất chợt.

5/ Nhiều người cho rằng: Sự chết đang ở trước mặt người già, đang ở sau lưng người trẻ, chỉ biết rằng nó không trừ một ai, không chừa, không vị nể ai cả.

6/ Thần chết luôn là kẻ chiến thắng và luôn ngự trị trên thế giới này. Nó có thể can thiệp vào nội bộ của bất cứ ai, cho dù có ai van xin hay chửi bới nó, mặt nó cũng luôn luôn lạnh như tảng băng với lưỡi hái cầm tay muôn thuở. Ai càng đi sâu vào cuộc đời, càng thấy rõ bộ mặt hãi hùng của Thần chết.

7/ Đời sau có hay không? Đó là câu hỏi luôn đục khoét tâm tư của mọi người, bắt con người phải suy nghĩ: Có Thiên Chúa hay không? Có đời sau hay không? Khi chết rồi, tôi phải ra trước mặt Ngài để phúc trình, báo cáo sao?

8/ Có người hỏi một anh bạn trẻ rằng: “Đời mình còn dài, mình phải làm chủ cuộc đời, phải làm chủ tương lai mình, sao em lại phải tin một thứ tôn giáo viễn vông ấy”. Người trẻ đáp lại: “Nếu anh biết rõ còn một đời sống mai sau dài lâu hơn thì anh phải tính sao? Anh có bằng cớ gì để chứng minh rằng cuộc sống mai sau sẽ không có?”. Người lớn trả lời: “Anh chưa nghĩ tới, anh cũng chẳng biết”.

9/ Ước gì mọi người cùng được nghe câu trả lời của Chúa Yesus: “Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn nào được ích gì?”

10/ Có biết bao nhiêu người giàu sang, phú quý, tràn đầy danh vọng, hạnh phúc. Nhưng sau một đêm yên giấc, sáng mai người ấy không còn chỗi dậy nữa. Biết bao nhiêu người, lần ra đi này là lần cuối, không còn trở về nữa. Cũng có biết bao người mạnh khỏe thành đạt, đùng một cái Bác sĩ khám và nói họ đã mắc một chứng bệnh nan y, kể từ đó tương lai đã khép lại trước mặt họ.

11/ Những người tự tử, kết thúc cuộc đời này đâu phải toàn là những người nghèo khổ đói khát đâu, nhưng bởi vì họ quá tuyệt vọng. Thế thì tiền tài danh vọng, thú vui trần tục có điều gì đó mâu thuẫn nhau? Có điều gì đó thiếu thốn, đói khát, nên họ đã quyết đứng dậy giũ sạch và tìm đến một cuộc sống vui tươi thanh thản hơn. Thế nhưng cách họ chọn một kiểu sống mới, một cách chết như vậy thật đáng tiếc.

12/ Cuối cùng chúng ta cũng hiểu rằng: Cùng đích của cuộc đời không phải là giàu sang phú quý, danh vọng thú vui, nhưng cho dù chúng ta có đạt được đi nữa thì không ai có thể thoát chết. Khi chết thì chúng ta phải bỏ lại tất cả, không đem theo được gì để ra trước tòa Chúa, ngoài những việc lành.

13/ Sống ở thế gian, chúng ta chỉ là lữ khách, vì đi đường xa nên chúng ta cần có hành trang gọn nhẹ nhưng có giá trị, đó là những thứ mà chúng ta có thể đổi để lấy được đời sống hạnh phúc bên Chúa, bởi là lữ khách nên gọn nhẹ mau mắn là trên hết. Ai tham thì thâm, giống như người anh cả rơi xuống biển vì đã may túi đựng vàng quá lớn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa! Của cải danh vọng vật chất, xem thì thích thật. Nhưng Chúa ơi! Vì nó vô dụng ở đời sau nên xin Chúa ban cho chúng con đủ dùng thôi, để khi sống kiếp lữ hành, chúng con sẽ mau mau về gặp được Chúa.

Chúng con cầu xin nhờ Chúa Thánh Linh, Chúa chúng con. Amen.

Chủ Đề