Có lẽ con cái có trách nhiệm với gia đình là điều tất nhiên.
Song một bộ phận không nhỏ những người sống vô tâm, thờ ơ với chính cái nôi mà
mình nằm mấy chục năm trời.
Qua
bài viết này hy vọng những ai chưa quan tâm, chưa có trách nhiệm với gia đình
sẽ xem lại mình, ai đã làm tốt nhiệm vụ thiêng liêng này thì cố gắng duy trì và
làm tốt hơn.
Cổ
nhân có câu đại ý là: người ta có thể chọn vợ, chọn chồng chứ không thể chọn
cha, chọn mẹ. Quả vậy, có ai biết được mình sẽ sinh ra nơi nào,trong gia đình
nào, nghèo hay giàu, tốt hay xấu, đó là điều không thể chọn lựa. Nhưng chúng ta
có quyền chọn cách sống riêng, con đường riêng khi ta có đủ trí khôn. Song, dẫu
chọn đường nào, cách nào thì nhiệm vụ của người con là không hề khác nhau giữa
người giàu và người nghèo. Dẫu gia đình mình có thế nào thì trong vai trò là
người con chúng ta cũng phải thể hiện trách nhiệm với gia đình mình.
Vậy
trách nhiệm với gia đình nghĩa là sao? Có trách nhiệm với gia đình là có trách
nhiệm với cha, mẹ...những người thân trong gia đình và có trách nhiệm với công
việc của gia đình. Đơn giản là làm tròn trách nhiệm của người con. Tôi xin đề
cập sâu phần này để mọi người thấy được mình phải làm gì cho hôm nay và ngày
mai.
Quan
tâm đến cha mẹ là việc làm đầu tiên của người con có trách nhiệm với gia đình.
Cha, mẹ là người sinh ra ta, nuôi ta lớn, dẫu cha mẹ ta là người nông dân thất
học hay là giám đốc, quan chức thì theo lẽ đời người con phải quan tâm đến đấng
sinh thành là điều dĩ nhiên. Cha mẹ cần gì ở ta? Không cần gì cao sang, ngoài
những lời thăm hỏi thường xuyên .Trong
cuộc sống bận rộn, với bộn bề công việc, có giây phút nào ta dành cho cha mẹ.
Bao lâu chúng ta mới hỏi thăm đến sức khỏe, những khó khăn, những lo lắng của
cha mẹ!
Thật buồn cho những đứa con bất hiếu,
họ đâu biết rằng, ở một nới nào đó trên quả đất này, có người thao thức hằng
đêm vì họ, lo lắng cho từng bước đi của họ trong biển đời nhiều cạm bẫy.
Không ít những người kém may mắn: cha
mẹ ly hôn, mồ côi, gia đình nghèo khó, không hạnh phúcvậy trách nhiệm của
những đứa con trong gia đình này là gì? Trách cha, trách mẹ, trách xã hội,
trách cuộc đời ư? Một người con có ý thức, có trách nhiệm sẽ không hề trách cứ,
không oán than cho hoàn cảnh cho số phận, mà ngược lại phải có trách nhiệm hơn,
quan tâm hơn đến gia đình vì gia đình rất cần sự quan tâm của chúng ta. Chúng
ta phải biết rằng, để nuôi một đứa con trưởng thành, đối với gia đình bình
thường đã khó, thì với những gia đình kém may mắn này càng khó hơn trăm, ngàn
lần. Vậy mà có nhiều người không quý trọng, không biết ơn cha mẹ lại còn oán
trách, mặt cảmđó là những kẻ vô trách nhiệm, vô lương tâm.
Những ai có cha mẹ già hay đã cài bông
hồng trắng thì mới trân trọng, vô cùng trân trọng những giây phút được gần cha
mẹ. Cái cảm giác đó không có một lời văn nào chốn trần gian này diễn tả được.
Vậy nên, hỡi những đứa con hãy quan tâm cha mẹ nhiều hơn. Bạn muốn con bạn đối
xử với bạn như thế nào thì hãy đối xử với cha mẹ mình như thế ấy.
Cuối lời tôi muốn các bạn cùng tôi
dành ra 1 phút trong 1440 phút mỗi ngày nghĩ về cha mẹ. Đó là niềm hạnh phúc vô
biên của cha mẹ mà ít đứa con nào biết được.
Chín tháng mười ngày
đôi
khi còn hơn thế nữa!
Xé
thịt, banh da
cho
con tiếng khóc đầu đời.
Thao
thức năm canh, chăm lo cho con trẻ.
Mỗi
lúc ấm đầu, ăn ngủ không yên.
Đến
tuổi vào trường, đón đưa từng bữa.
Hạnh
phúc nào hơn khi con bước vào ngưỡng cửa cuộc đời.
Kể
từ đây
Không
còn mớm cơm, không còn bồng bế.
Không
còn cây roi dọa con từng chút.
Và
từ đó, con quên rồi cha mẹ,
Con
nhớ người dưng, con cưng công việc, mãi miết với bạn bè, rượu chè rồi yến
tiệccó bào giờ nhớ đến người thân.