Vợ đánh chồng gọi là gì

“Đừng nghĩ chỉ có đàn ông mới bạo hành phụ nữ có những người đàn ông lại là nạn nhân thường xuyên bị vợ chì chiết, đánh đập”, luật sư Bùi Đình Ứng mở đầu câu chuyện về một vụ ly hôn đặc biệt ở Hà Nội.

Luật sư Ứng cho biết: “Đến văn phòng của tôi hôm ấy là một người đàn ông ngoài 60 tuổi, cán bộ về hưu. Dáng người nho nhã nhưng ông không giấu nổi vẻ buồn rầu, chán nản trong từng cử chỉ, lời nói. Ông cho biết muốn ly hôn vợ và đã gửi đơn ra Tòa án nhưng bị Tòa bác đơn”.

Ông kể trong nước mắt, cuộc hôn nhân của họ kéo dài mấy chục năm nay với 2 con gái nay đã lớn nhưng ông chưa có nổi một ngày hạnh phúc. Vợ ông làm nghề kinh doanh buôn bán, tính tình rất hung bạo. Có gì không vừa ý bà chì chiết, mắng chửi ông suốt ngày. Thậm chí bà sẵn sàng lao vào đánh chồng và việc này diễn ra thường xuyên.

Vợ đánh chồng gọi là gì

Có gì không vừa ý bà chì chiết, mắng chửi ông suốt ngày. Thậm chí bà sẵn sàng lao vào đánh chồng và việc này diễn ra thường xuyên (Ảnh minh họa)

Khi ông đe dọa đánh lại thì bà ầm ĩ lên: “Ông mà đánh tôi, tôi cào mặt ăn vạ cho ông xấu hổ với hàng xóm láng giềng. Tôi sẽ đến tận cơ quan tố cáo ông tội bạo hành vợ”. Rất sợ ảnh hưởng đến danh dự cá nhân, sợ ly hôn mất quyền nuôi con nên ông lẳng lặng chịu đựng.

Ông nói: “Tôi nói vợ đánh chồng thì ai sẽ tin? Và nói ra tôi thấy nhục nhã lắm”.

Có lần, con giun xéo lắm cũng quằn, ông cũng đánh lại vợ nhưng chưa kịp làm gì thì bà đã lu loa gọi hàng xóm đến kín cửa nhà. Ngay khi hàng xóm về, bà đóng trái cửa lại vả cho ông mấy cái tát, ù cả tai để “cảnh cáo” chồng. Từ đó, ông bỏ luôn ý định “dạy” vợ.

Không thể chịu đựng được người đàn bà ghê gớm 2 vợ chồng đã sống ly thân từ lâu. Ban ngày ông sang nhà ông anh cả (ở nhà đối diện) ăn cơm, sinh hoạt đến tối ông mới về nhà mình để ngủ.

Nếu như chuyện chỉ có thế ông cũng cố gắng chịu đựng người đàn bà chua ngoa, đanh đá nhưng rồi một sự thật khác khiến ông gục ngã.

Vợ đánh chồng gọi là gì
Vì danh dự ông im lặng suốt mấy chục năm qua (Ảnh minh họa)

Hai vợ chồng ông sống trong căn nhà cấp 4 của bố mẹ ông để lại. Gần nhà ông là bãi đỗ xe, cánh lái xe thường xuyên lui tới. Năm lần bảy lượt vợ ông liếc mắt đưa tình, nói chuyện cợt nhả với người ta ông cũng đành nhắm mắt làm ngơ.

Cho đến một hôm, nhà ông sửa nhà. Lúc đấy, vào phòng ngủ của hai vợ chồng (nay chỉ có bà vợ ngủ vì ông đã ngủ riêng) để dọn dẹp, ông phát hiện có rất nhiều vỏ bao cao su đã qua sử dụng. Ông như chết lặng vì vợ chồng họ từ lâu nay đã không có chuyện quan hệ vợ chồng.

Khi ông tra hỏi thì bà không chút hối lỗi còn lớn tiếng thách thức ông. Từ đó, ông càng chán ngán vợ hơn.

Vì xấu hổ ông cũng không dám công khai chuyện thường xuyên bị vợ hành hạ và không có bằng chứng thì bà cũng không bao giờ thừa nhận chuyện mình đánh đập chồng. Chuyện vợ ngoại tình vì giữ danh dự, sĩ diện cho cả hai vợ chồng ông cũng không hé răng một lời.

Gặp luật sư, nước mắt lưng tròng nói, ông nói: "Tôi là cán bộ nhà nước nên rất sợ điều tiếng về gia đình. Hàng chục năm sống với nhau nhưng tôi cố nhịn để không mang tiếng là bỏ vợ. Khi đến tuổi nghỉ hưu, tôi nghĩ chẳng còn lý do gì để phải chịu đựng thêm nữa tôi quyết định giải thoát cho cuộc đời mình. Trong đơn tôi cũng chỉ đưa ra lý do hai vợ chồng không hợp nhau vẫn cố giữ chút danh dự cho bà ấy".

Tuy nhiên, trước Tòa, vợ ông lại tráo trở, lem lẻm nói: “Thôi thì ông có bồ thì ông cứ ra ngoài. Tôi không trách gì chuyện đấy nhưng ông không nên ly hôn để giữ mái ấm cho con cái”.

Trước những lý lẽ của người vợ và các con gái, Tòa bác đơn xin ly hôn của ông. Cuối cùng nhờ sự tư vấn của luật sư ông gửi đơn xin ly hôn lần nữa. Tại tòa, mọi uất ức, đau khổ suốt hàng chục năm chịu đựng ông đều bày tỏ hết. Tòa chấp nhận cho họ ly hôn.

Sáng nay đi chợ, tôi chứng kiến cảnh mâu thuẫn của vợ chồng một người bán hàng. Không biết đầu đuôi ra sao, chỉ thấy anh chồng vừa mắng sa sả vừa thẳng tay tát vợ nhiều cái liên tiếp. Nhiều người can ngăn, anh ta đổi ngay giọng ngọt như mía lùi bảo các ông bà cứ để cháu dạy vợ cháu, con này vừa ngu vừa hay cãi, thân lừa ưa nặng.

Có người cho biết, anh này đánh sợ suốt, chị vợ cũng hay cãi thật, nhưng mỗi lần chồng xuống tay thì lại chỉ khóc ầm lên chứ không kêu cứu hay chống lại.

Nhìn cảnh này tôi rất buồn, nhớ lại chuyện của mình trước đây. Tôi cũng từng là nạn nhân thói bạo hành của chồng. Lần đầu tiên bị đánh là lúc chúng tôi yêu nhau được một năm. Chúng tôi cãi nhau rất hăng, ai cũng nghĩ người kia quá sai lại còn bảo thủ. Rồi trong lúc không kiềm chế được, anh đánh tôi. Một cái tát cháy má.

Tôi khóc suốt 1 ngày vì sốc, và đòi chia tay. Anh lạy lục xin lỗi, thề hứa không bao giờ lặp lại chuyện đó. Phần tôi vì yêu anh rất nhiều, và cũng thấy mình có phần ương bướng trong chuyện hôm đó, đẩy mâu thuẫn lên cao khiến anh mất kiểm soát nên cuối cùng tôi tha thứ. Sau đó, dù nhiều lúc rất giận dữ, anh không dám đánh tôi thêm lần nào, cho đến 3 năm sau khi tôi đã là vợ anh và con đầu được 1 tuổi.

Chúng tôi mâu thuẫn vì chuyện kiếm tiền, nuôi con, chuyện mẹ chồng nàng dâu. Cả hai đều kiệt sức và dễ cáu. Trong một lần cãi vã, anh không kiềm chế được và đánh tôi ngay trước mặt con thơ. Lần đó tôi không nói chuyện với anh 1 tuần, mãi mới nguôi ngoai được cảm giác đau đớn trong tim dù anh xin lỗi rất thành khẩn và giúp vợ làm nhiều việc nhà để chuộc lỗi.

Vợ đánh chồng gọi là gì

Ảnh minh họa.

Lần bạo hành tiếp theo của chồng tôi diễn ra sau đó 5 tháng. Và các lần sau nữa cứ dày dần lên, anh ra đòn càng ngày càng mạnh tay. Hồi đầu ngay sau khi đánh tôi, anh lập tức nhận ra mình sai và dừng lại. Nhưng càng về sau, thời gian cho mỗi lần bạo hành càng kéo dài và kèm theo những lời mắng nhiếc gây tổn thương.

Con còn nhỏ, tình cảm cho nhau vẫn còn nhiều nên tôi không nghĩ đến chuyện ly hôn nữa. Tôi cố gắng “cơm sôi bớt lửa”, tránh đẩy chuyện cãi nhau đi quá xa để chồng không mất kiểm soát và động chân động tay. Mỗi lần chuyện đó xảy ra, tôi chờ lúc anh bình tĩnh lại để bày tỏ sự bất bình, phẫn nộ của mình và phân tích cho anh thấy. Lần nào anh cũng nhận lỗi và hứa thay đổi.

Nhưng thực tế chỉ ngày càng tệ. Theo thời gian, tổn thương trong tôi ngày càng lớn, tình cảm dành cho chồng bị những trận đòn mài mòn. Nhiều lúc tôi cảm thấy căm ghét anh vô hạn, tôi không muốn anh chạm vào mình.

Cho đến một hôm khi con út 7 tuổi, chồng phàn nàn dai dẳng về một lỗi nhỏ của tôi trong chuyện liên quan đến họ hàng. Tôi đã nhận lỗi nhưng anh cứ đay đả mãi, nên bảo anh nói ít thôi. Thế là anh đánh tôi. Thời gian đó tôi rất mệt mỏi vì chứng đau đầu hành hạ, áp lực công việc ở công ty rất cao trong khi thu nhập có phần giảm sút. Quá nhiều thứ đổ xuống đầu khiến tôi cảm thấy không còn khả năng chịu đựng.

Vì thế, khi chồng giáng cái tát xuống, tôi nổi khùng gầm lên, lao ngay vào gian bếp vớ lấy muôi múc canh dày cộp xông vào nện tới tấp vào anh. Không thèm tính đến chuyện mình nhỏ bé hơn anh rất nhiều, không kịp nghĩ rằng hành vi của mình có thể kích động anh trở nên hung bạo hơn, tôi cứ bạ đâu quật đó, vừa nện vừa mắng, trút hết bao nhiêu oán giận tích tụ lâu nay. Rất may lúc đó các con đi học nên không thấy cảnh này.

Chồng bạn đã bao giờ đánh vợ?

Điều tôi không ngờ là chồng không hề “lên cơn điên”. Anh đứng như trời trồng, cố gắng lấy tay che đỡ, né đòn vợ. Rồi anh vừa cố giữ tay tôi vừa bảo “mẹ nó bình tĩnh”, tôi mới dần dịu đi và nhìn thấy bộ mặt sửng sốt của chồng. Kiệt sức ngồi phịch xuống sàn, tôi hờ hững bảo, ly hôn đi, giây phút này tôi hiểu ra rằng tôi không còn muốn chịu đựng thêm một trận đòn nào của anh nữa, tôi hết yêu mà chuyển sang ghét anh từ lâu rồi, rằng tôi chết mòn gần chục năm nay; con nhỏ cũng mặc, chia tay đi.

Rồi tôi bỏ đi tắm, sau đó pha mỳ tôm tự ăn, mặc xác bữa trưa đang nấu dở. Tôi mở mạng lấy mẫu đơn ly hôn, viết xong gửi luôn cho chồng, nói chặn họng luôn là dù anh có người nhà làm tòa án, tôi chấp nhận mất thời gian dai dẳng, thậm chí đút lót cũng quyết bỏ anh bằng được.

Chồng tôi khóc. Anh quỳ gối xin lỗi tôi với bài tạ tội dài hơn bình thường, nhưng tôi chẳng tin nữa. Tôi quá hiểu những kẻ vũ phu chẳng khác gì con nghiện ma túy hay cờ bạc, cứ xin lỗi rồi tái phạm, lần sau nặng hơn lần trước, nên vẫn kiên quyết nộp đơn ra tòa. Quả như dự đoán của tôi, thủ tục ly hôn cứ lằng nhằng mãi, chồng thì liên tục xin xỏ, bày tỏ sự hối lỗi, gia đình hai bên cũng khuyên giải muốn tôi cho thêm anh một cơ hội.

Mệt mỏi, tôi bảo vậy tôi chờ thêm 1 năm, sống cùng nhà nhưng coi như ly thân. Tôi cũng chẳng cần anh phải làm gì hay thể hiện gì cả. Nếu một năm sau tôi vẫn chán ghét anh như hiện nay, vẫn khao khát ly hôn như hiện nay thì đừng thuyết phục tôi thêm nữa. Tôi cũng tuyên bố, trận hôm đó là lần duy nhất tôi đánh lại chồng. Nếu anh còn bạo hành, tôi sẽ gọi cảnh sát.

Thế rồi sau một năm, tôi không nhắc đến chuyện ly hôn nữa. Những gì anh thể hiện khiến tôi tin rằng chồng đã thay đổi. Chúng tôi vẫn cãi nhau, vẫn có những khi tức giận vì lỗi của nhau, nhưng tôi thấy rõ anh cố gắng kiểm soát để không đánh vợ, lâu dần thì anh không cần kiểm soát nữa, chúng tôi chỉ cố gắng giành phần thắng bằng lý lẽ mà thôi.

Sau những lần như vậy, chúng tôi trao đổi với nhau nhiều hơn. Tôi nhận ra mình không ghét chồng nữa. Cho đến nay khi các con tôi đều lên cấp ba, chồng không dám vung tay với vợ thêm lần nào, và tình cảm của chúng tôi tốt đẹp hơn cả hồi mới lấy nhau.

Tuy ghi nhận sự tiến bộ của chồng nhưng tôi ngộ ra rằng, anh chữa được thói vũ phu không chỉ do anh tốt lên hay quyết tâm này nọ, mà một phần quan trọng là do tôi không còn chấp nhận chuyện bị đánh nữa, và anh hiểu điều đó. Tôi cũng nhận ra chính sự chấp nhận của mình trước đây đã góp phần biến anh trở nên kẻ vũ phu tệ hại như thế.

Có thể nhiều bạn sẽ “ném đá” khi tôi nói rằng chồng vũ phu có phần lỗi của vợ, nhưng câu chuyện của tôi cho thấy như vậy. Kể chuyện mình, tôi không hề có ý khuyến khích các bạn đánh lại. Bản thân tôi lúc ấy không hề cố ý mà đó chỉ là hành vi mất kiểm soát khi quá sức chịu đựng, mà sự mất kiểm soát luôn luôn ẩn chứa mối nguy hiểm cho cả hai bên. Chẳng qua vào thời điểm tôi "vùng lên", chồng tôi sững sờ hiểu rằng "kỷ nguyên" dạy vợ bằng bạo lực đã chấm dứt.

Điều tôi muốn nói là, nếu chồng đánh bạn và bạn thực sự kiên quyết không chấp nhận điều đó, thì dù bạn thể hiện bằng cách này hay cách khác, anh ta cũng sẽ hiểu vợ không đùa, và sẽ ngừng thói vũ phu của mình lại. Nếu anh ta vẫn không dừng, thì bạn còn lý do gì để tiếp tục chôn vùi đời mình bên một kẻ như vậy chứ?

Bạn có đồng ý với quan điểm trên? Hãy chia sẻ ý kiến ở box bình luận phía dưới.

Nếu bạn có những khúc mắc trong cuộc sống, xin đừng ngần ngại gửi cho chúng tôi để nhận được sự sẻ chia chân thành và lời khuyên nghiêm túc của độc giả. Ý kiến xin gửi đến [email protected], mục Đời sống.

Vợ đánh chồng thì gọi là gì?

Vũ phu là một từ có nguồn gốc Hán Việt, trong đó vũ chỉ vũ lực, bạo lực, phu là chỉ người đàn ông, nam giới, con trai. Vậy nên, vũ phu là một thuật ngữ chỉ về tính cách của người đàn ông. Họ có những thái độ, hành động thô bạo đối với người khác (thường là phụ nữ – vợ của họ).

Vợ chồng đánh nhau xử lý như thế nào?

3.1. Người chồng có hành vi đánh vợ mà chưa đến mức xử lý hình sự thì sẽ bị xử phạt vi phạm hành chính tại Điều 52 Nghị định 144/2021/NĐ-CP quy định như sau: “1. Phạt tiền từ 5.000.000 đồng đến 10.000.000 đồng đối với hành vi đánh đập gây thương tích cho thành viên gia đình.

Vũ Thế nghĩa là gì?

Trước khi có cảnh đồ vật biết "bay", hay mặt các ông chồng thâm tím, những người “vũ thê” dùng để đàn áp chồng là những lời hăm dọa, những câu chửi mắng, xúc phạm nặng nề. Vũ khí được ưa thích của các bà là khủng bố tinh thần.

Tôi đánh vợ xử phạt như thế nào?

Theo quy định tại điều luật này, khi đánh vợ – xâm hại sức khỏe thành viên gia đình, người chồng có thể bị xử phạt hành chính tùy vào mức độ. Nếu hành vi “đánh” đó gây thương tích cho người vợ, thì chồng có thể bị xử phạt hành chính theo khoản 1 là từ 1.000.000 đồng đến 1.500.000 đồng.