Nguyên nhân những dịch bệnh hiểm nghèo

Nhờ sự phát triển của y học, khá nhiều nguyên nhân gây ra bệnh hiểm nghèo được tìm ra. Các nghiên cứu cho thấy trên 80% nguyên nhân gây bệnh ung thư và hiểm nghèo có nguồn gốc từ môi trường bên ngoài. Yếu tố di truyền và nội tiết tuy khó thay đổi nhưng rất may chỉ đóng vai trò thứ yếu. Hãy cùng tìm hiểu các tác nhân bên ngoài để tránh hoặc hạn chế tối đa tiếp xúc với các yếu tố này thì khả năng mắc bệnh giảm đi đáng kể.

1. Tác nhân vật lý:

- Bức xạ ion hóa: là tia phóng xạ phát ra từ các chất phóng xạ tự nhiên hoặc nguồn xạ nhân tạo được dùng trong khoa học, y học có khả năng làm ion hóa vật chất.

- Bức xạ cực tím: việc tiếp xúc trực tiếp với các loại bức xạ như UV [có trong ánh sáng Mặt trời], tia X, tia gamma,… dễ dẫn đến ung thư da.

2. Tác nhân hóa học và tác nhân môi trường:

- Thuốc lá: là một trong những thủ phạm chính gây ra bệnh ung thư và các bệnh hiểm nghèo khác.

- Thực phẩm và chế độ ăn: các hoá chất bảo quản thực phẩm, chất trung gian chuyển hóa và các chất sinh ra từ nấm mốc dễ dẫn đến bệnh hiểm nghèo. Chế độ ăn uống mất cân bằng, ăn quá nhiều thịt đỏ và thịt hun khói, tiêu thụ nhiều rượu bia, lười vận động cũng làm tăng khả năng mắc bệnh cao.

3. Các tác nhân sinh học liên quan đến ung thư: chủ yếu là vi rút, ký sinh trùng và vi khuẩn.

Ví dụ như vi rút viêm gan B [thường lây truyền qua đường truyền máu, dùng chung kim tiêm, mẹ truyền cho con trong thời kỳ mang thai và qua quan hệ tình dục với người nhiễm loại vi rút này]; vi rút HPV [gây ung thư cổ tử cung và liên quan đến các ung thư vùng sinh dục ngoài của nam và nữ]; vi rút viêm gan C [HCV] gây ung thư biểu mô gan [HCC]; các vi rút khác như vi rút Epstein-Barr, vi rút gây bệnh bạch cầu ở người,…

Từ các nguyên nhân bên trên, chúng ta có thể nói rằng không quá khó để phòng tránh bệnh hiểm nghèo. Việc cần làm hàng ngày là tránh hoặc giảm tối đa sự tiếp xúc với các tác nhân độc hai bên ngoài, thiết lập cuộc sống cân bằng điều độ, điều chỉnh chế độ ăn uống khoa học, vận động thể lực, khám sức khoẻ định kỳ để phát hiện bệnh từ sớm [1/3 các bệnh hiểm nghèo có thể chữa khỏi hoàn toàn nếu được phát hiện sớm]. Một việc vô cùng quan trọng là chuẩn bị một giải pháp tài chính dự phòng. Bệnh hiểm nghèo rất khó lường trước và đang trẻ hoá độ tuổi nên ngay từ khi còn trẻ và khỏe hãy gặp chuyên gia tư vấn tài chính để chọn gói bảo hiểm sức khoẻ cho bản thân và các thành viên khác trong gia đình. Nếu chẳng may phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo, gia đình bạn đã nhẹ gánh lo âu về chi phí và bạn có thể tập trung tinh thần và sức lực cho việc điều trị được hiệu quả.

Công ty Bảo hiểm Nhân thọ Dai-ichi Việt Nam [ Dai-ichi Life Việt Nam] vừa  giới thiệu sản phẩm Bảo hiểm Bệnh hiểm nghèo cao cấp toàn diện, với quyền lợi và phạm vi bảo vệ rộng lên đến 88 bệnh hiểm nghèo bao gồm 35 bệnh hiểm nghèo thể nhẹ và 53 bệnh hiểm nghèo nghiêm trọng, cung cấp giải pháp tài chính tối ưu giúp khách hàng có cơ hội chữa trị sớm để trở lại với cuộc sống bình thường.

Đặc biệt, khách hàng sẽ được đảm bảo chi trả quyền lợi bảo hiểm ở tất cả các giai đoạn bệnh với tổng giá trị tối đa lên đến 200% số tiền bảo hiểm, giúp trang trải chi phí điều trị và nhờ đó, khách hàng có thể lựa chọn phương pháp điều trị tiên tiến nhất. Sự hỗ trợ tài chính ngay khi được chẩn đoán bệnh sẽ giúp khách hàng kịp thời ứng phó với các nguy cơ mắc bệnh nan y không lường trước, đồng thời vẫn đảm bảo duy trì được những dự định tương lai của bản thân và gia đình.

Bên cạnh thiết kế linh hoạt với độ tuổi tham gia rộng từ 1- 60 tuổi, sản phẩm Bảo hiểm Bệnh hiểm nghèo cao cấp toàn diện có thể được kết hợp với mọi sản phẩm chính với quyền lợi bảo vệ dài hạn đến 25 năm. Khách hàng có cơ hội được bảo vệ tối đa với ba bệnh bao gồm hai bệnh ở thể nhẹ và một bệnh nghiêm trọng và có thể lựa chọn tăng số tiền bảo hiểm để nâng cao quyền lợi bảo vệ trong suốt thời hạn hợp đồng. Ngoài ra, mức phí hợp lý, phù hợp với mọi gia đình Việt Nam cũng là một ưu điểm nổi bật giúp khách hàng giảm bớt nỗi lo tài chính và tập trung chu toàn cho sức khỏe của mình và những người thân yêu.

Để được tư vấn và phục vụ tốt nhất, xin vui lòng gọi vào đường dây nóng [08] 3810 0888, bấm phím 1 hoặc truy cập tại đây.

Thứ năm, 12/03/2020 - 07:53 AM

"Cái chết đen" [1346 - 1353] là một trong những đại dịch chết chóc kinh hoàng nhất lịch sử nhân loại. Khi các nhà sử học thảo luận về bệnh dịch, đại dịch hạch do vi khuẩn Yersinia pestis gây ra luôn được đề cập đến đầu tiên.

Người nhiễm dịch hạch sẽ xuất hiện triệu chứng trong vòng 2-6 ngày. Tỷ lệ tử vong của dịch hạch khá cao, nếu không được điều trị bằng kháng sinh thì tỉ lệ này là 66% và không có vaccine.

Trong cuốn sách "Cái chết đen, 1346-1353: Lịch sử hoàn chỉnh" [Boydell Press, 2018], Ole Jørgen Benedictow ước tính 50-60% dân số châu Âu bị xóa sổ trong "Cái chết đen", lớn hơn nhiều con số "một phần ba" thường được nhắc đến.

Một điều ít được biết đến là căn bệnh tiếp tục tấn công châu Âu, Trung Đông trong 4 đợt dịch tiếp theo [năm 1361–63, 1369–71, 1374–75, 1390, và 1400] và xa hơn trong bốn thế kỷ sau đó.

Cụm từ "Cái chết đen", theo Benedictow thực ra là một sự hiểu lầm, dịch sai của cụm từ Latin "atra mors", đồng nghĩa với "khủng khiếp" và "màu đen".

Dịch SARS

Nhân viên y tế Bệnh viện Bệnh nhiệt đới Trung ương trong thời gian tham gia chữa trị cho bệnh nhân nhiễm virus SARS. Ảnh: Bệnh viện cung cấp.

Tương tự như Covid-19 [SARS-CoV-2], Hội chứng hô hấp cấp tính nặng [SARS] cũng do virus Corona gây ra. Trường hợp đầu tiên nhiễm bệnh năm 2002 là người Trung Quốc.

Trong vòng vài tuần, dịch lây lan sang 37 quốc gia thông qua đường hàng không. Khoảng 8.000 người trên toàn thế giới nhiễm bệnh và 800 người tử vong. Hầu hết bệnh nhân bị nhiễm đều bị viêm phổi và lây nhiễm do tiếp xúc với chất dịch [đờm, nước mũi, nước bọt] từ người bệnh.

SARS-CoV chủ yếu lây truyền từ người sang người. Nó xuất hiện chủ yếu trong tuần thứ hai của bệnh, tương ứng với mức độ bài tiết virus cao nhất trong dịch tiết và phân, và khi các trường hợp bệnh nặng bắt đầu xấu đi trên lâm sàng.

Hầu hết các trường hợp lây truyền từ người sang người xảy ra trong môi trường chăm sóc sức khỏe, trong trường hợp không có biện pháp phòng ngừa kiểm soát nhiễm trùng đầy đủ.

Việc thực hiện các biện pháp kiểm soát nhiễm trùng thích hợp đã khiến dịch bệnh toàn cầu chấm dứt.

Dịch MERS

Dịch MERS được cho là có nguồn gốc bắt nguồn từ lạc đà. Ảnh: CNN.

Hội chứng Hô hấp Trung đông [Middle East Respiratory Syndrome, MERS] là một căn bệnh hô hấp cấp tính do một loại virus có tên MERS-CoV gây ra. Dịch bệnh MERS-CoV ảnh hưởng tới hệ thống hô hấp [bao gồm phổi và đường thở] được phát hiện lần đầu tiên vào năm 2012 tại Ả rập Xê út.

Tính từ tháng 9/2012 đến cuối tháng 11/2019, tổng số trường hợp được xác nhận mắc hội chứng hô hấp Trung Đông [MERS] là 2.494 ca, trong đó có 858 trường hợp tử vong [tỷ lệ 34,4%] đã được báo cáo trên toàn cầu. Nói cách khác, cứ 10 bệnh nhân nhiễm MERS thì có 3 người chết.

Rất may mắn, WHO và các tổ chức y tế khác đã ước tính rằng, các trường hợp MERS và tử vong trên toàn cầu đã giảm kể từ năm 2016. 

Cúm H1N1

Virus cúm A/H1N1 là loại virus rất dễ lây truyền từ người này sang người khác với tốc độ cực nhanh. Ảnh minh họa: CBSnews.

Năm 2009, dịch cúm H1N1 xuất hiện và gây chấn động toàn thế giới. Nó lan nhanh tới 214 quốc gia và khiến 18.000 người thiệt mạng trên tổng số 575.000 ca nhiễm bệnh. Tháng 8/2010WHO tuyên bố H1N1 là đại dịch toàn cầu.

Bệnh cúm A/H1N1 là một bệnh cúm mùa do virus cúm A/H1N1 gây ra. Đây là loại virus rất dễ lây truyền từ người này sang người khác với tốc độ cực nhanh. 

Cũng giống như những loại cúm khác, bệnh cúm A/H1N1 có thể tiến triển nặng và để lại biến chứng, ví dụ như viêm phổi. 

Với những người có thể trạng khỏe mạnh và sức đề kháng, hệ miễn dịch tốt, sau khoảng 2 - 3 ngày mắc bệnh cúm A/H1N1 sẽ tự khỏi. Tuy nhiên, ở những người có hệ miễn dịch đang suy giảm như người già, trẻ nhỏ, trẻ bị suy dinh dưỡng, phụ nữ mang thai, người mắc các bệnh mãn tính,... bệnh có thể tiến triển nặng và nhanh, gây ra các biến chứng nguy hiểm, nghiêm trọng có thể dẫn đến tử vong.

Dịch Cúm Tây Ban Nha

Đại dịch Cúm Tây Ban Nha 1918 - Bảo tàng Sức khỏe & Y tế quốc gia. Ảnh: Otis/Wikimedia Commons.

Thật sốc khi biết rằng Cúm Tây Ban Nha năm 1918 [102 năm trước] đã lây nhiễm 500 triệu người trên toàn thế giới và giết chết từ 50-100 triệu người, tức là 3-5% dân số thế giới tại thời điểm đó.

Đặc điểm nổi bật của bệnh cúm Tây Ban Nha là độ tuổi của các bệnh nhân tử vong chủ yếu từ 20-40 tuổi, thay vì người già hay trẻ em như thường thấy trong các đợt dịch khác. Tỷ lệ tử vong của Cúm Tây Ban Nha được ước tính là từ 10-20%, trong khi con số này ở bệnh dịch cúm khác chỉ khoảng 0,1%.

Cúm Tây Ban Nha cũng được ghi nhận với tỷ lệ nhiễm cực cao, lên tới 50% số người có tiếp xúc với mầm bệnh và các triệu chứng bất thường của nó, bao gồm xuất huyết ở mũi, dạ dày và ruột, và cả phù xuất huyết ở phổi.

Bệnh xuất hiện đầu tiên ở châu Âu, sau đó lan sang Mỹ và một phần châu Á. Nó nguy hiểm vì biểu hiện ban đầu chỉ tương tự cúm thường. Khi ở thể nặng, da bệnh nhân chuyển sang màu xanh, ho dữ dội dẫn tới ói mửa, tiểu tiện không tự chủ. Virus tấn công mạnh vào phổi và nhiều nạn nhân chết vì viêm phổi.

Nguồn gốc của bệnh cúm đã được tranh luận từ lâu. Claude Hannoun của Viện Pasteur của Pháp đã khẳng định rằng virus có nguồn gốc từ Trung Quốc, sau đó lan sang Boston và Kansas, và từ đó, thông qua các cuộc dịch chuyển quân đội, đến Brest, Pháp. 

Đại dịch Ebola

Hiện tại, người ta vẫn chưa tìm ra cách phòng ngừa Ebola. Ảnh: J.A.

Lần đầu xuất hiện vào năm 1976, nhưng mãi tới giai đoạn 2014 - 2016, đại dịch Ebola mới trở thành nỗi khiếp sợ của toàn nhân loại. Vào thời điểm đó, WHO xác nhận gần 7.000 trường hợp tử vong vì virus này. Sức tấn công mạnh của đại dịch khiến 70% dân số Tây Phi nhiễm bệnh. Ebola bùng phát mạnh mẽ nhất tại các vùng Guinea, Sierra Leone, Liberia.

Giai đoạn 2018-2019, đại dịch Ebola bùng phát ở phía Đông Cộng hòa dân chủ Congo.

Khi bị nhiễm virus Ebola, hệ miễn dịch và các cơ quan quan trọng trong cơ thể sẽ bị tấn công và tổn thương nghiêm trọng. Ngoài ra, nó còn làm giảm các yếu tố đông máu, gây ra chảy máu không kiểm soát được.

Hiện tại, người ta vẫn chưa tìm ra cách phòng ngừa Ebola. Các hoạt động khoa học thử nghiệm vaccine đang được đẩy mạnh.

Đại dịch HIV/AIDS

Hình ảnh virus HIV qua kính hiển vi.

Hội chứng nhiễm virus [làm] suy giảm miễn dịch ở người [viết tắt HIV/AIDS; tiếng Anh: human immunodeficiency virus infection / acquired immunodeficiency syndrome; hoặc SIDA theo tiếng Pháp Syndrome d'immunodéficience acquise], còn gọi là bệnh liệt kháng [tê liệt khả năng đề kháng], là một dạng bệnh tấn công vào hệ miễn dịch, gây ra do bị nhiễm virus suy giảm miễn dịch ở người [HIV].

Giai đoạn đầu khi vừa nhiễm virus, người bệnh thường có những triệu chứng giống bệnh cúm trong một thời gian ngắn. Sau đó, bệnh nhân không có dấu hiệu gì trong một thời gian dài.

Khi bệnh tiến triển, nó gây ảnh hưởng ngày càng nhiều đến hệ miễn dịch, làm cho bệnh nhân dễ mắc phải các nhiễm trùng, như các loại nhiễm trùng cơ hội hoặc các khối u, là những bệnh mà người có hệ miễn dịch hoạt động bình thường khó có thể mắc phải.

Hầu hết những người nhiễm virus đều qua quan hệ tình dục hoặc chia sẻ kim tiêm với người mang mầm bệnh. 

Nhiễm HIV ở người được Tổ chức Y tế Thế giới [WHO] xem như là đại dịch. Việc chủ quan đối với HIV càng làm tăng nguy cơ bị lây bệnh. Từ khi phát hiện ra HIV vào năm 1981 cho đến năm 2006, AIDS đã giết chết hơn 25 triệu người. Theo số liệu năm 2006, khoảng 0,6% dân số thế giới bị nhiễm HIV.

Dịch tả

Hình ảnh các bệnh nhân nhiễm dịch tả ở Châu Phi. Ảnh: un.org.

Dịch tả có xuất phát từ thời cổ đại. Căn bệnh xuất hiện tại châu Á khoảng 600 năm trước Công nguyên và lần đầu tiên được giới y học ghi nhận vào năm 1563 tại Ấn Độ. Đại dịch xuất hiện trên các tuyến đường thương mại cả đường bộ lẫn đường thủy đến Nga năm 1817. Sau đó, nó lan sang các khu vực còn lại của châu Âu và Bắc Mỹ. Tổng cộng, khoảng 7 trận đại dịch tả xảy ra trong vòng 200 năm, lấy đi mạng sống của hàng triệu người.

Video liên quan

Chủ Đề